Trong phòng tổng hợp.
Lý Phó Trưởng phòng đi rồi trong văn phòng lặng ngắt như tờ, Chu Trường Xuân mặt mũi đau khổ lấy tay gãi gãi đầu, con mắt nhìn chằm chằm vào đề mục diễn thuyết trên tay nhìn một lân, không bao lâu, hắn ngẩng đâu nhìn chung quanh một vòng: “Còn kịp trở lại không sai biệt lắm, Dương Trưởng phòng chưa nói không yêu cầu, ừm, Tiểu Đàm?”
Đàm Lệ Mai chưa từng đối với công việc phàn nàn qua gì lại có thể đáng thương nhìn hắn: “Chu Chủ nhiệm, anh tha cho em đi”.
Chu Trường Xuân cổ vũ nói: “Chuyện viết bản thảo này không phải cô một mực phụ trách sao, cô học đại học, viết cái bản thảo diễn thuyết tính là việc khó gì? Cũng không thể để cho ta cùng lão Nghiêm viết?”
Đàm Lệ Mai than thở nói: “Chu Chủ nhiệm, ngài cũng không phải không biết, Dương Trưởng phòng yêu cầu thật sự rất cao, liền lần trước, em cùng Quách Phàn Vỹ Thường tỷ ba người hai ngày cái gì cũng không làm, chỉ cố viết bản thảo giao cho Dương Trưởng phòng, nhưng viết năm sáu phần, Dương Cục chẳng những một phân đều không dùng, còn quở trách em một trận, em... em....”
Chu Trường Xuân nói: “Dương Cục nói với cô như vậy đó là đối với cô kỳ vọng cao, cần cô hao nhiều phí tâm tư hơn nữa”.
Đàm Lệ Mai rũ đầu đầu bất đắc dĩ nói: “Vậy được rồi, em thử lại lần nữa”.
Chu Trường Xuân nhìn về phía mấy người Quách Phàn Vỹ, “Phàn Vỹ, Tiểu Thường, Thuận Kiệt, các cậu cũng đều viết một phần, dùng chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2848751/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.