Chương 160: Treo cổ (1)
"Lão gia, đã xảy ra chuyện..." Sắc mặt Bàng Hữu Đức cực tệ, đáy mắt vẫn có chút kinh hoàng.
Bàng Phụ Lương chau mày, "Xảy ra chuyện gì? Bà ta không muốn đến à? Không muốn thì thôi..."
Giọng Bàng Hữu Đức khẽ run rẩy, "Không, không phải là không muốn đến, Đàm phu nhân... Bà ấy chết rồi..."
Lời này vừa nói ra thì mấy người trong phòng đều biến sắc mặt. Tần Diễm chau mày, tốc độ phản ứng còn nhanh hơn Bàng Phụ Lương, "Sao lại như vậy?"
Ánh mắt Bàng Hữu Đức chớp lóe, chỉ nhìn về phía Bàng Phụ Lương. Bàng Phụ Lương nhíu chặt lông mày, cứ như bị tin tức này làm cho đông cứng nên nhất thời còn chưa phản ứng kịp. Còn Lưu Nhân Lệ lại đứng lên ngay lập tức, "Ngươi... Ngươi nói cái gì?"
Lưu Nhân Lệ quát một tiếng về phía Bàng Hữu Đức, giọng nói cũng bắt đầu run rẩy.
"Không, không thể nào, làm sao có thể chứ..."
Lưu Nhân Lệ nói xong liền lê bước chân ra ngoài, Bàng Nghi Võ ngồi ở bên cạnh bị tin tức này khiến cho hoang mang lo sợ. Nhìn thấy Lưu Nhân Lệ cũng đã chạy ra khỏi đây rồi thì Bàng Phụ Lương mới đứng dậy, "Thế tử, thật sự xin lỗi..."
Tần Diễm cũng đứng dậy, "Không có gì phải xin lỗi cả, Bàng công, chúng ta mau đến xem một chút đi."
Bàng Phụ Lương liền gật đầu, xoay người đi ra ngoài rồi căn dặn người hầu, "Tình nương, dẫn Tam thiếu gia về Gia Huy lâu đi."
Tình nương đứng chờ bên ngoài thấy thế liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3746554/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.