Chương 158: Tuyệt nhất thế gian (1)
"Em bé nhỏ, mau trốn đi..."
"Đằng sau tảng đá cười ha ha..."
Giọng cười trẻ con có chút lạnh lẽo khiến cho người ta phải sợ hãi, trong nháy mắt tóc gáy cả bốn người Tần Hoan đều dựng thẳng lên. Tần Sương túm được cánh tay Tần Hoan, run rẩy hỏi, "Ai thế? Ai trốn ở phía sau?!"
"Em bé nhỏ, mau trốn đi..."
"Đằng sau tảng đá cười ha ha..."
Vẫn không có ai trả lời Tần Sương, mà giọng hát kia lại vang lên. Câu ca dao này Tần Hoan đã từng được nghe qua, trước đây lúc Bàng Gia Ngôn trêu chọc Bàng Nghi Văn cũng đã hát lên câu ca dao này. Thế nhưng giọng hát này không phải của Bàng Gia Ngôn, mà hiện tại Bàng Gia Ngôn cũng không có khả năng xuất hiện ở tại chỗ này. Tần Hoan hơi mím môi, ánh mắt nhìn xung quanh sau đó rơi lên trên con đường mòn bên cạnh, từ con đường đó đi vào trong liền có thể đi vòng qua tảng đá đến bên cạnh rừng trúc lùn. Tần Hoan chau mày, "Có muốn biết ai đang giở trò quỷ không?"
"Em bé nhỏ, mau trốn đi..."
"Đằng sau tảng đá cười ha ha..."
Giọng hát giống bé gái kia lại vang lên lần nữa, thế nhưng lần này mọi người đã hiểu, lần này vị trí phát ra âm thanh đã thay đổi rồi.
Sắc mặt Tần Sương hơi trắng nhìn sang Tần Hoan, "Muội có sợ không? Đây là người hay quỷ thế..."
Tần Hoan chau mày, "Đương nhiên là người, nàng ta muốn bỏ chạy."
Tần Sương nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3746548/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.