Chương 140: Bỏ trốn (2)
Phục Linh thấy Vãn Hạnh cũng đã đuổi theo rồi cho nên nàng cũng đành phải đi theo. Tần Sương thấy thế cũng đi theo luôn, thấy con mèo kia vẫn đang ngồi chờ ở góc rẽ thì kinh ngạc nói, "Chẳng lẽ nó cố tình muốn dẫn chúng ta đi đâu?"
"Con mèo còn có linh tính đến vậy sao?"
Phục Linh hơi kinh ngạc, Tần Hoàn nhìn nhìn người bên cạnh mình, "Chúng ta đông người, không cần phải sợ, đi theo nó một lát chẳng phải sẽ biết ngay sao."
Nói xong Tần Hoàn liền tiếp tục đi về phía trước, vẫn là cứ đi đến gần là sẽ không thấy con mèo đâu nữa, đợi đến khi mấy người Tần Hoàn rẽ vào khúc ngoặt thì mới thấy nó đang ngồi chờ ở cách đó không xa. Đi được một đoạn thì Tần Sương lại tấm tắc khen ngợi, mà bất tri bất giác cả đám người Tần Hoàn lại bị dẫn đi về phía Đông...
Nửa khắc sau, con mèo dừng lại ở trong một đình hóng mát ở trung đình.
Tần Hoàn nhìn nhìn sân đình, chóp mũi nàng ngửi được một mùi thơm ngát của hoa hồng mai. Chỗ trung đình này chưa bao giờ nàng tới, cũng không biết đây là đâu, mà trong nhà này ít người quá thành ra đi mãi mà không gặp được hạ nhân.
Trong lòng Tần Hoàn hơi nghi ngờ, chỉ thấy trên mấy chậu cảnh ở đây vẫn còn tuyết động, còn chòi nghỉ mát đứng ở chính giữa sân đình, vì vào mùa đông nên nhìn sân đình này có vẻ trống trải thê lương. Tần Hoàn nghĩ nghĩ sau đó bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3746501/chuong-140-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.