Tần Hoan chau mày nhìn Ngụy Ngôn Chi, nàng hơi sốt ruột thế nhưng cũng không hề ngoài ý muốn. Ngày trước nàng cũng gặp qua nhiều trường hợp không muốn người thân của mình đã chết rồi lại còn bị mổ ra nghiên cứu, thế nhưng đa phần bọn họ sau khi được khuyên bảo thì đã đồng ý. Mà Ngụy Ngôn Chi là nam nhi có ý chí, đương nhiên không thể cứ giữ khư khư lấy những tư tưởng này.
Tần Hoan thở sâu, "Ngụy công tử, Tống Nhu bị người ta hại chết, ngươi cảm thấy hiện tại nàng ta hận nhất là ai?"
"Đương nhiên là hung thủ kia..."
"Thế thì tốt, hiện tại nàng đã hương tan ngọc nát, có thể kỳ vọng vào mấy người sống chúng ta báo thù giải hận cho nàng. Nếu như quả thật nàng ở dưới suối vàng có biết, nhìn thấy chúng ta rõ ràng có biện pháp tốt mà lại không dùng thì trong lòng nàng là tức giận hay là được an ủi?"
Sắc mặt Ngụy Ngôn Chi đau khổ, Tần Hoan tiếp tục nói, "Trong lòng Ngụy công tử áy náy tự trách, thế nhưng vào lúc này Ngụy công tử càng nên gánh trách nhiệm thay cho Tống Nhu. Thế nào mới là biện pháp tốt nhất thì ta khẳng định trong lòng Ngụy công tử cũng đã biết rồi, ngay cả phụ mẫu Tống Nhu có đến đây thì việc tìm thấy hung thủ sát hại Tống Nhu là quan trọng nhất, hay là bảo tồn di thể của Tống Nhu quan trọng hơn?"
"Nói đến di thể, người sau khi chết rồi chẳng qua chỉ còn là nắm xương vùi trong đất, Ngụy công tử cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3492469/chuong-78-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.