Trên xe ngựa quay về phủ, Tần Hoan vẫn mải suy nghĩ đến thứ mà mình nhìn thấy.
Chắc hẳn nàng không nhìn nhầm, vết sưng loét trên cổ Tần Lệ chính xác giống bệnh này, nhưng Tần Lệ là Nhị thiếu gia trong phủ, địa vị cũng cao quý thì làm sao có thể...
Tần Hoan chau mày, tâm hồn lại lập tức bay đến rừng trúc. Sau Lưu Xuân là đến Bát di nương cũng đến chỗ đó, chẳng lẽ Lưu Xuân và Bát di nương có quan hệ gì?
Tần Hoan nghĩ mãi không thông, Tần Lệ, Lưu Xuân, Bát di nương, Diêu Tâm Lan, Tần Sâm... Nhưng người này đều là người cực kỳ khả nghi bên trong Tần phủ, nhưng hiện tại trước mắt Tần Hoan sương mù vẫn giăng trùng trùng điệp điệp, nhìn không rõ đoán không ra. Nàng giống như một người đi men theo vách núi, không biết lúc nào thì hụt chân rơi xuống dưới.
Lúc trở về đến Tần phủ thì trời cũng tối, Tần Hoan về đến Đinh Lan uyển thì 4 nha đầu kia đã đứng ở trước cửa phòng chờ nàng.
"Bái kiến tiểu thư..."
Tống Nhu đảo mắt qua gương mặt của từng người, lúc nhìn đến Vãn Hạnh thì hơi dừng lại một chút.
Tần Hoan gật đầu, "Viện này của ta rất ít việc, các ngươi quay về nghỉ ngơi đi."
Mấy người nhún nhún người, còn Vãn Đường lại ngẩng đầu lên nói, "Tiểu thư, đồ dùng cho lễ Thu tịch trong viện chúng ta đã lĩnh về rồi, người xem bao giờ thì bắt đầu bố trí?"
Khóe môi Tần Hoan hơi cong, "Để mai đi. Việc này cứ giao cho ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3477112/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.