"Phụ thân..."
Hoắc Ninh trực tiếp xông vào trong thư phòng của Hoắc Hoài Tín, trên đầu hắn đầy mồ hôi.
"Phụ thân, chúng ta cần một vị ngỗ tác già nhiều kinh nghiệm."
Hoắc Hoài Tín ngồi trên thư án ngước mắt lên, vẫn giật mình chưa kịp phản ứng, "Cái gì?"
Hoắc Ninh thở dốc, "Từ Hà nói người biết trong thành Cẩm Châu có một vị ngỗ tác cao nhân rất lợi hại nên bảo con đến hỏi người. Phụ thân, nếu như người biết thì vì sao không mời người đó đến nghiệm thi?"
Vẻ mặt Hoắc Hoài Tín dần dần hiểu ra, ông khịt khịt mũi, "Trên người ngươi có mùi gì?"
Chỉ ngửi hai lần, lông mày Hoắc Hoài Tín đã cau lại, "Ngươi đến nghĩa trang?"
Hoắc Ninh lau mồ hôi chảy từng dòng trên mặt, "Đã 5 ngày rồi, mặc dù biết nguyên nhân Tống tiểu thư chết thế nhưng lại không biết nàng ta bị giết như thế nào, cũng không tìm thấy hung khí, càng không tìm thấy đầu của Tống tiểu thư. Phụ thân, thấy người sốt ruột thì nhi tử cũng lo lắng, cho nên vừa rồi mới đến nghĩa trang, còn gọi Từ Hà đến để hắn nghiệm thi lại một lần nữa."
Hoắc Hoài Tín hơi sững sờ, rồi sau đó đứng dậy quan sát Hoắc Ninh, đáy mắt ông sáng dần lên, "Ninh nhi à, ngươi... ngươi đúng là đã tiến bộ rồi, phụ thân rất vui mừng."
Hoắc Ninh toét miệng cười, "Cho nên, phụ thân người thực sự là quen biết một vị ngỗ tác cao nhân sao?"
Ánh mắt Hoắc Hoài Tín lóe lên, trong đầu lướt qua hình ảnh của Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3458013/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.