Trong lòng Tần Hoan biết người chết như đèn tắt, từ xưa phụ thân cũng đã dạy nàng như vậy, trên đời này tuyệt đối không có chuyện ma quỷ. Nhưng mặc dù tâm tính cứng rắn như nàng thì lúc này da đầu nàng cũng run bần bật, lông tơ dựng đứng...
"Tiểu thư, đó là... Huhuhu...."
Phục Linh sợ đến mức ngã nhào xuống đất, kinh hoàng bò về phía Tần Hoan, nhưng còn chưa bò được xa đã nhịn không được gào khóc lên. Tần Hoan theo bản năng chạy ra kéo nàng dậy nhưng lúc vừa mới ngẩng đầu lên thì cái bóng màu đỏ bên ngoài cửa đã biến đâu mất rồi!
Tần Hoan chau mày, đang định đi lại gần xem xét thì Phục Linh đã túm chặt lấy tay nàng, "Tiểu thư! Đừng đi! Đừng đi..."
Phục Linh nước mắt giàn giụa cả người run rẩy nhếch nhác, hiện tại nàng chỉ muốn dẫn Tần Hoan đi xa khỏi tòa An Dương Hầu phủ này. Tống Nhu chết thảm ở trước cửa Hầu phủ, hiện tại lại biến thành quỷ hồn tìm đến đây, chắc chắn là muốn bắt tiểu thư nhà nàng đi!
Váy áo Tần Hoan bị Phục Linh túm chặt không nhúc nhích được. Tần Hoan bình tĩnh nhìn chằm chằm vào cửa sau nhưng chỉ thấy ngoài cửa tối đen, bóng ma đáng sợ kia cũng không xuất hiện nữa. Nàng nghi ngờ vừa rồi có khi nào mình nhìn nhầm rồi không, thế nhưng mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay cùng với trái tim đập mạnh không yên khiến cho nàng chắc chắn rằng vừa rồi bên cạnh cửa chính xác là giá y đỏ như lửa của Tống Nhu...
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3447279/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.