"Hai ngày nay đồ mà lão phu nhân dùng đến thì đều phải nấu qua nước sôi."
Tần Hoan dặn dò, Lục Tụ cười nói. "Cửu cô nương yên tâm, tất cả dặn dò của người đêm qua đã làm theo cả rồi."
Tần Hoan gật đầu, nhìn thấy Thái trưởng Công chúa uống thuốc xong lại ngủ say thì mới xoay người đi ra ngoài.
Phục Linh đi theo bên cạnh khẽ hỏi, "Tiểu thư, sao phải làm vậy?"
"Thái trưởng Công chúa bị bệnh nên cơ thể suy nhược, đồ vật chỉ có một chút không sạch sẽ đều có thể khiến cho bệnh tình của người tăng lên. Còn chúng ta là người khỏe mạnh thì không cần như vậy."
Tần Hoan giải thích đơn gian, Phục Linh gật đầu mơ hồ ghi nhớ lại.
Vừa ra khỏi nội thất đã thấy Nhạc Thanh đứng ở bên ngoài, hắn đang đi qua đi lại trông như đang chờ ai đó.
Vì bệnh tình của Thái trưởng Công chúa nên dù trong phòng vẫn rộng rãi nhưng lại không được phép cho quá nhiều tiến vào. Cho nên ngoài Lục Tụ thì ngay cả Giang thị và Nhạc Quỳnh mỗi lần đến thăm đều không dám ở lâu.
Bây giờ đã là sau giờ ngọ, Tần Hoan hơi nghi hoặc, Nhạc Thanh đứng đây làm gì?
Nhạc Thanh nghe thấy tiếng bước chân, hắn xoay người lại trông thấy Tần Hoan thì ánh mắt sáng ngời, "Cửu cô nương!"
Nhìn thấy hắn Tần Hoan nhún người cúi chào rồi đi đến, "Nhị công tử đây là có việc?"
Hai người Nhạc Thanh và Nhạc Giá đều được di truyền những điểm tốt của Nhạc Quỳnh và Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3442769/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.