Dưới ánh đèn sáng rực, kiệu hoa chói mắt, nhưng bên trong kiệu không gian nhỏ hẹp ánh sáng mờ ảo, tân nương không có đầu toàn thân mặc giá y đỏ sẫm yên lặng ngồi đó. Nếu như không nhìn kỹ thậm chí vẫn cảm thấy bên trong kiệu là một người sống.
Mồ hôi lạnh toàn thân Nhạc Giá chảy xuống như mưa, sống lưng cũng cảm thấy rét lạnh, cả người ngây ra như pho tượng, mãi đến khi có đủ mọi loại tiếng la hét sợ hãi vang lên từ đằng sau mới kéo hồn vía hắn trở về, hắn lập tức khép màn kiệu lại.
"Chuyện gì thế này? Ta... ta có phải hoa mắt rồi không?"
Thái trưởng Công chúa không thể tin được nhìn về hướng màn kiệu, lại nhìn ra xung quanh thấy ánh mắt hoảng sợ của mọi người, bà nhất thời ngẩn ra.
An Dương Hầu Nhạc Quỳnh bước nhanh đến, lại vén màn kiệu lên, Ngụy Ngôn Chi cũng bám sát theo. Hắn thoáng qua theo hướng cửa sổ kiệu sau đó sắc mặt trắng bệch, chân cũng lùi lại sau hai bước, hốc mắt đỏ ửng lên.
"Không, không thể nào, không thể nào..."
"Chiều nay, chiều nay bọn ta còn nói chuyện, không thể nào..."
Biến cố phát sinh quá đột ngột, hai tỳ nữ phía sau chạy tới, một người vén màn cửa sổ kiệu lên rồi sau đó đồng thời giật mình sợ hãi thét chói tai lùi về phía sau, còn chưa lùi được mấy bước đã cùng nhau ngã nhào xuống đất gào khóc!
"Tiểu thư! Tiểu thư làm sao có thể... Trời ơi, tiểu thư..."
"Tiểu thư chết rồi... tiểu thư của chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3437349/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.