"Rừng trúc tím?" Phục Linh trợn tròn mắt, "Tiểu thư hỏi rừng trúc tím làm gì?"
Thấy thần sắc Phục Linh kì quái, Tần Hoan thoáng do dự, "Ta nhớ mang máng trong phủ có rừng trúc tím... mà lại không nhớ ra nó nằm ở đâu..."
Phục Linh khẩn trương nói, "Trong phủ đúng là có một rừng trúc tím, ở góc phía đông bắc trong nội viện, nhưng địa phương đó là cấm địa của phủ, tiểu thư nghìn vạn lần cũng đừng đi đến đó."
Tần Hoan nhướng mày, "Cấm địa? Em nói về cái này xem?"
Phục Linh liếc mắt ra cửa sổ một cái rồi khẽ nói, "Tiểu thư cũng biết lão gia trong phủ chúng ta phong lưu đa tình, có cực kỳ nhiều di nương. Trong phủ có lời đồn rằng 8 năm trước Nhị di nương thắt cổ tự tử bên trong rừng trúc tím kia. Ngày trước rừng trúc chính là một quang cảnh rất đẹp trong phủ, nhưng từ sau đó nơi này trở thành cấm địa, còn có người nói ở đó có ma quỷ lộng hành nữa."
Phục Linh rùng mình, "Bây giờ đừng nói các chủ tử, ngay cả hạ nhân cũng không dám đi vào trong đó."
Mấy ngày trước Phục Linh đã từng nói qua, gia chủ Tam phòng Tần An của Trung Dũng Hầu phủ trời sinh tính phong lưu, nạp vào không ít thϊếp thất, hiện giờ trong phủ đã có 4 vị di nương. Tần Hoan nghe đến đây liền nhíu mày, bỗng nhiên nhịn không được hắt hơi một cái.
Phục Linh vội vàng kéo Tần Hoan, "Tiểu thư mau mau thay quần áo ướt ra, thân thể người hiện tại đã bị giày vò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3437339/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.