Bữa tiệc xa hoa, nam thanh nữ tú, ai cũng cố phô ra vẻ lộng lẫy của mình.
Vân Khánh mặc bộ váy đỏ rượu, chân váy xẻ cao, mỗi bước chân của cô di chuyển khiến tà váy chuyển động dập dìu như những con sóng vỗ về đôi chân thon dài, trắng trẻo.
Mái tóc bới cao, son môi đỏ tươi, Vân Khánh xinh đẹp và quyến rũ như một quả táo, nhưng cô là một quả táo độc!
Mấy người đàn ông đi đến muốn bắt chuyện nhưng Vân Khánh đều lịch sự từ chối. Cô đứng ở một góc nhỏ của buổi tiệc, không phô trương, nhìn những cô gái khác đang cố thu hút những ánh nhìn.
Cô đã đứng đây cả nửa buổi, nhưng vẫn chưa thấy người đó đâu. Mặc dù trong lòng vô cùng sốt ruột nhưng ngoài mặt Vân Khánh vẫn phải cố tỏ ra thờ ơ như không.
Thời gian nặng nề trôi qua, thậm chí có người đã ra về, khuôn mặt Vân Khánh lộ ra chút thất vọng, cô uống cạn ly rượu vang trong tay. Vừa đưa tay định nhận thêm một ly nữa thì có tiếng ồn ào ngoài cửa.
“Trần Minh Viễn đến rồi.”
Vân Khánh lập tức đánh mắt về phía cửa. Không chỉ cô, tất cả những người có mặt trong buổi tiệc đều xôn xao nhìn về phía đó.
Người đàn ông dáng người cao ráo, khuôn mặt sắc sảo, mạnh mẽ như tạc, sống mũi cao thẳng tắp, đôi môi mỏng kiêu bạc, mày kiếm mắt sáng, cả người anh tỏa ra khí chất lạnh nhạt khó gần.
Trần Minh Viễn đi vào trong, bắt tay với chủ nhân bữa tiệc, nói vài câu xã giao. Không ít người tiến đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-yeu/906229/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.