Chương trước
Chương sau
**** Lý hoàng hậu là mẹ HVT, Vương hoàng hậu là mẹ LLT: đọc kẻo nhầm
Liên Mị lần nữa mơ màng tỉnh dậy , trời còn chưa sáng.
Nàng ngây ngây ngô ngô, phảng phất còn cảm giác trong mộng triền miên cùng Hiên Viên Thần. Thân thể thì không ngừng kêu gào lên, hồi cung đi, trở lại bên cạnh ta đi...
Liên Mị hôn mê lắc đầu, Liên Mị dùng sức cắn môi dưới, đau nhức, có thể đem nàng từ nửa mê nửa tỉnh giữa giựt mình tỉnh lại.
Nàng ngẩng đầu lên, đột nhiên trông thấy trước bàn bóng đen, không khỏi sợ hết hồn: "Ai?"
Ánh nến nhẹ chiếu sáng , lộ ra hé ra dung nhan tuấn mỹ, Liên Mị không khỏi kinh ngac : "Lâm tướng quân?"
Lâm Li Triệt rõ ràng một mình xâm nhập phủ thừa tướng, không sợ bị Hiên Viên Thần phát hiện sao?
Hay là vị này Lâm tướng quân không sợ hãi,nghĩ Hiên Viên Thần không làm gì được hắn?
"Hoàng hậu nương nương, lâu rồi không gặp ." Lâm Li Triệt khẽ mỉm cười, sắc mặt có chút tiều tụy, quần áo chỉnh tề..
Người nam nhân này, cho dù là giờ khắc nguy hiểm, vẫn như cũ không có bộ dáng cầu xin tha thứ,như không coi trọng sự sống chết của bản thân.
Liên Mị ngồi thẳng thân, đưa tay khẹ chỉnh quần áo, đưa tay từ từ vào dưới cái gối, nắm chặt trâm , tâm tình lúc này mới thoáng ổn định : "Lâm tướng quân tới tìm ta làm cái gì, chẳng lẽ quên mất hôm đón gười bị thương ra sao rồi sao ?"
Nhớ tới hôm đó toàn thân đau nhức, Lâm Li Triệt còn lòng vẫn còn sợ hãi.
hắn rõ ràng thuốc đó lợi hại, lại không nghĩ rằng phát tác lại khiếp người.trải như tay chận bị người cắt ra đế đau nhức, có thể so với lăng trì, không phải người bình thường có thể chịu được ư.
Nhìn thấy Liên Mị cố làm ra vẻ trấn định, Lâm Li Triệt cười nói: "Hoàng hậu nương nương không cần phải lo lắng, ta không dámmào phạm người ,nếu không ta lại tự làm đau mình sao . Chỉ là, muốn nói với ngươi nói chuyện thôi."
"Trò chuyện?" Liên Mị không tin hắn sẽ có cái này nhàn hạ thoải mái, thiên tân vạn khổ xâm nhập phủ thừa tướng, chính là vì nói cùng mình
mấy câu: "Lâm tướng quân muốn nói cái gì?"
"nói chút ít lời nói nương nương cảm thấy hứng thú, như thế nào?" Lâm Li Triệt thay đổi cái thoải mái tư thế, chậm rãi mở miệng: "nói thí dụ như, thuốc đùng đối phó ta rốt cùng là vật gì? Hay hoặc là, Liên Hằng đến tột cùng làm cái gì, để cho ta cùng Hiên Viên Thần cùng căm hận hắn?"
Thuốc mà Hiên Viên Thần dùng ám hại ta là tử mẫu cổ.( hay con gọi là mẫu cổ)
Liên Mị hô hấp căng thẳng, nhìn xem hắn không lên tiếng.
Lâm Li Triệt sao lại tốt như vậy, cố ý đến nói cho nàng biết chân tướng sao?
"Ta đêm nay tâm tình không tệ, nói một chút cho hoàng hậu nương nương cũng không sao." Lâm Li Triệt nghĩ đến trước kia, khóe miệng lộ ra vẻ châm chọc cười: "Đúng rồi, nương nương cảm thấy Liên Hằng là người tốt, nhưng con người ,ai có thể cho lợi ích, hắn sẽ hướng theo ai."
"Bất kể là Lý hoàng hậu, hay là mẫu thân ta Vương hoàng hậu, đều giống nhau ."
"Người không vì mình trời tru đất diệt, không phải sao?" Liên Mị biết rõ phụ thận khẳng định không phài là người hoàn toàn lương thiện, có thể ngồi vị trí thừa tướng ước chừng chừng mười năm, không thể dễ dàng như vậy .
Nếu là mộtngười tốt , khắp nơi nhường nhịn, khắp nơi ôn hòa, chỉ sợ hài cốt không còn. Nhưng bất kể thế nào, Liên Hằng cũng vì bảo vệ chính mình, bảo vệ vợ và con gái, không có thủ đoạn thì như thế nào sống trong quan trường ?
"Nương nương nói đúng, câu này nói không sai.. Đáng tiếc, hắn đối phó là ta cùng mẫu hậu, thì như thế nào ta có thể cười cảm ơn hắn?" Lâm Li Triệt ánh mắt ớn lạnh, khóe miệng lại hàm chứa cười, làm cho Liên Mị thấy lạnh cả người.
"Đúng rồi, trên thân ta hay người đều có tử mẫu cổ, xác thực là Liên Hằng trong năm đó dùng trên người Hiên Viên Thần."
hắn giật giật môi dưới , cười cực kỳ vui vẻ: "Tử cổ trên người Hiên Viên Thần, nương nương đoán xem ,tử mẫu cổ đó làm sao luyện thành ?"
Lâm Li Triệt cũng không còn chờ Liên Mị trả lời, phối hợp nói: "Nương nương khẳng định không thể tưởng được, mẫu cổ được trồng trong những người tử tù ..."
Tử tù!
Liên Mị trừng to mắt, không thể tin.
Tử tù đãi ngộ tất nhiên cũng không khá hơn chút nào, còn có đại hình hầu hạ, như vậy Hiên Viên Thần hắn...
"Nương nương nghĩ không sai, Hiên Viên Thần đột nhiên đau đến chết đi sống lại, nhưng không biết nguyên nhân. Sau mới phát hiện bị người ta chuốc uống tử cổ, Hiên Viên Thần đau đớn như điên, thống khổ như chết đi sống lại."
"Tử mẫu cổ không giải được, Hiên Viên Thần thân thể ngày càng suy yếu. Chỉ cần tử tù bị lăng trì mà chết, xem như Hiên Viên Thần cũng xong rồi, phụ hoàng liền còn dư lại ta một người thừa kế." Lâm Li Triệt nghĩ đến lúc trước, hai mắt nhíu lại: "Đáng tiếc , Hiên Viên Thần may mắn trốn thoát ."
"hắn... Như thế nào trốn thoát?" Liên Mị rung động thanh âm, nhịn không được hỏi hắn.
Hiên Viên Thần có thể đào thoát?Tử tù bị lăng trì tới chết, Hiên Viên Thần còn sống, nếu tử tù gắn liền tính mạng với hắn chết đi ,sao hắn may mắn còn sống?
Nếu là như vậy, tên tử tù kia chắc chắn phải còn sống .
"Nương nương không cần nghi ngờ ta ,tử mẫu cổ là không có phương pháp giải . Duy nhất tránhđược cái chết , chính là truyền chất độc của mẫu cổ sang người cùng huyết thống với mình ."
Lâm Li Triệt cười cười, chống lại ánh mắt khiếp sợ của Liên Mị : "Nương nương nghĩ không sai, Lý hoàng hậu dùng chính tính mệnh bản thân, đổi Hiên Viên Thần một mạng, bà ta tự truyền sang cơ thễ mình ,rồi bị giày vò đau đớn cho đến chết."
hắn đứng người lên, từ từ hướng đến gần Liên Mị, âm thanh mang theo một tia nhu hòa, nhưng toàn thân Liên Mị như rớt vào hầm băng: "Tử tù thời điểm bị lăng trì, Lý hoàng hậu tuy toàn thân không có vết thương, lại đau đến liều mạng thét chói tai, móng tay đều đâm vào da thịt chính mình máu tươi đầm đìa. Cho dù có dùng đến thuốc phiện ,củng không thể giảm bớn sau đớn ,tim gan phèo phổi tổn thương nghiêm trọng ."không cần ta nói, nương nương cũng biết kết cục Lý hoàng hậu."
Liên Mị hai mắt thất thần, lẩm bẩm nói: "Nàng là đau chết, sống chịu đau đến chết..."
"Nương nương nói không sai, Lý hoàng hậu chết như thế, chết dần chết mòn , không có một khối thịt, không một giọt máu chảy xuống đất.2 cung nữ hầu hạ phát điên ngay tại chỗ , hoàng huynh từ đầu tớicuối đều chứng kiến , mặt không chút thay đổi, ngay cả giọt nước mắt cũng không có."
"Lý hoàng hậu thật sự là chết oan, nương nương không cảm thấy sao?"
Lâm Li Triệt gần sát bên tai nàng nói, nhiệt khí phun sau tai Liên Mị, đưa tới một cảm giác nổi da gà: "Đây là Vương hoàng hậu đích thân mưu đồ, Lâm tướng quân nói Lý hoàng hậu chết oan , không cảm giác mình trái lương tâm sao?"
"Thắng làm vua thua làm giặc. Khi đó mẫu hậu ta sắc phong làm quý phi, cách hoàng hậu chỉ có một bước . một khu rừng không thể có 2 hổ ,không phải là Lý hoàng hậu chết, chính là mẫu hậu ta chết. Lâm Li Triệt đứng thẳng thân: "Kỳ thật đáng chết nhất là hoàng huynh, bất quá Lý hoàng hậu tự tìm đường chết, mẫu hậu không ngại trước tặng cho bà ta một đoạn đường. Sau đó Hiên Viên Thần bị phụ hoàng xa lánh , dần dần rất ít xuất hiện, thểlại không tốt ,bệnh tật quanh năm ."
"Đến cùng là ta cùng mẫu hậu khinh địch , xem thường hắn."
Lâm Li Triệt đưa lưng về phía Liên Mị, nàng nắm chặt cây trâm , cảm thấy nguy hiểm , tay chỉ ngay mạnh sau lưng Lâm Li Triệt đâm tới!
Lâm Li Triệt đã có phòng bị , dễ dàng đưa tay cản Liên Mị, sít sao trói buộc chặt cổ tay nàng: "ta đến đây chỉ muốn nói chân tướng cho người ,người đừng nghĩ ta không làm gì được người ,ta không làm ,cũng có thể cho người khác lăn lộn chung giường với người , ngoài kia còn rất nhiều tì nữ ,mẫu thân người , tất cả bọn họ đối với ta chẳng là gì , nên đừng giở trò lần nữa “
Liên Mị nhịn không được phát run, người này đúng là kẻ điên!
Nàng rút tay về, Lâm Li Triệt tự nhiên biết mà buông ra, nhìn Liên Mị đột nhiên cười một tiếng: "Nếu là ngươi động thủ đối với người nhà ta, ta cũng sẽ không cho ngươi sống tốt .
Liên Mị đem trâm đưa ra sau gáy, nhẹ nhàng đâm vào một phần, vài giọt máu tươi rơi xuống, sắc mặt Lâm Li Triệt liền không tốt, lui về phía sau vài bước thật sâu thở dốc một hơi, đột nhiên cũng cười theo: "không hổ là nương nương, ta thật sự là càng ngày càng thích người ..."
Liên Mị lạnh lùng nói: "Lâm tướng quân thích, ta cũng tiếp nhận không nổi , hãy cứ để quý phi khác giúp người thì hơn !"
Đột nhiên trong góc truyền ra tiếng vỗ tay, Hiên Viên Thần từ từ xuất hiện trước mặt hai người, không để ý tới bọn họ đột nhiên khuôn mặt bất ngờ , khóe miệng chứa đựng cái cười yếu ớt: "Lâm tướng quân kể chuyện xưa quả không sai, trầm bổng âm thanh , tỉ mỉ rõ ràng, giống như là tận mắt nhìn thấy qua . Ta rất hiếu kỳ, ngươi là làm sao biết cặn kẽ như thế ?"
Sắc mặt Lâm Li Triệt phát lạnh ,liền tiếp tục nói ."Hoàng hậu nương nương có lẽ không tin, cho đến ta rời đi, Liên Hằng thên thể không tổn hao gì.? Liên Hằng về sau chết, nương nương cảm thấy sẽ là ai là người ra tay?"
hắn cười lớn, đột nhiên mũi chân một chút, nhảy ra song cửa sổ.
Bốn đạo quân chung quanh Lâm Li Triệt, chặn lại từ bốn phương tám hướng .Dù chohắn đã đi xa, Liên Mị cũng có thể trông thấy ý cười đầy mặt Lâm Li Triệt, nàng lại một chút trầm xuống, nhìn trước mắt Hiên Viên Thần, nhịn không được hoài nghi.
Phụ thân chết, thật sự là Hiên Viên Thần hạ độc thủ sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.