Hàn Dĩ Chân nhún vai, không biết được người nào mới thật sự là không có tiến bộ, anh vẫn là một dạng sẽ không cạo râu.
"Chờ sau khi họp báo kết thúc, anh muốn đến Tổng giám đốc Hạ Vũ Hi công ty giúp một tay mấy tiếng." Hàn Dĩ Chân rất vất vả mới cạo sạch râu mép của anh, thuận tiện ném keo xịt tóc cho anh.
"Tại sao em còn muốn đi giúp một tay?" Hạ Quang Hi khó chịu cực độ. "Em ấy không phải đồng ý em từ chức, còn nói giống như em không cần hoàn thành trách nhiệm thư ký cũng được, tại sao em còn phải giúp em ấy?"
"Nhưng mà anh ấy cũng nói 『 phải hạnh phúc nha 』!" Nhớ tới Hạ Vũ Hi rộng rãi, Hàn Dĩ Chân sự không nhịn được mỉm cười.
"Hơn nữa anh ấy biết nếu không quở trách em mấy câu, em sẽ lương tâm bất an, anh ấy làm như vậy đều là vì em." Luôn săn sóc.
"Em ấy vì em mới là lạ, em ấy vốn chính là quái nhân." Hạ Quang Hi uống dấm chua mạnh mẽ, cả bình dấm một hơi rót hết.
"Không tranh luận với anh." Dù sao thì chỉ biết ghen. "Anh nhanh chuẩn bị tóc xong, em đi ủi áo sơ mi của anh, động tác nhanh một chút."
Hàn Dĩ Chân bỏ lại những lời này liền xoay người đi làm những chuyện khác, Hạ Quang Hi chỉ đành phải một mình nhìn gương dựng râu trợn mắt, dáng vẻ thật là xấu chết.
Bởi vì đây là tiết mục thường ngày luyện tập, bọn họ không tốn bao nhiêu thời gian đã giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-than-tinh-yeu/2699996/chuong-10-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.