Có thể là Hàn Dĩ Chân cũng cảm nhận được thành ý của anh, khi anh dịu dàng chạm nhẹ đã từ từ tỉnh lại, đang mở mắt cũng cứng đờ trong nháy mắt.
"Anh đang làm gì vậy?" Hàn Dĩ Chân vừa mở miệng liền chất vấn.
"Sờ em." Hạ Quang Hi có chút ảo não, giọng nói của cô giống như anh là rắn độc mãnh thú, không nên đụng vào cô.
"Anh không có chuyện gì sờ tôi làm gì?" Cô không phải coi anh là rắn độc mãnh thú, chỉ là không quen. "Anh khỏe chưa, đã hết sốt rồi?"
"Chắc là hết rồi." Anh nhìn cô sờ trán anh, hình như cô coi anh như đứa trẻ.
"Vậy thì tốt." Cô nói xong liền muốn đứng dậy. "Tôi đi ra ngoài cũng mấy tiếng rồi, nên trở về công ty rồi."
"Công ty của em ở chỗ này." Anh kéo Hàn Dĩ Chân không để cô đi, ánh mắt sôi nổi khác thường.
"Anh đang nói bậy gì vậy, bây giờ tôi đã không còn là thư ký của anh." Hàn Dĩ Chân nhắc nhở Hạ Quang Hi, cô đã sớm nghỉ việc, đổi công ty khác.
"Nếu như em quay lại làm việc cho tôi, thì lại là thư ký của tôi rồi." Anh không chút nào cho đây là vấn đề gì lớn.
"Anh muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa?" Hàn Dĩ Chân thử kéo tay anh ra. "Tôi không có hứng thú với đề nghị của anh, vô luận a trả cho tôi gấp mấy lần tiền lương, tôi cũng sẽ không trở về làm việc cho anh, tôi không yêu tiền như anh tưởng."
"Tôi không có nói em yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-than-tinh-yeu/2699985/chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.