Hạ Quang Hi khổ sở phải ngửa mặt lên trời gào to, van xin trời cao sớm kết thúc sinh mệnh của anh, cũng cầu cho đối phó em họ của anh. Hạ Vũ Hi cảm thấy không thể nói lý được với anh, không hiểu được nghệ thuật của sự kiên trì, đẩy ghế ra muốn rời khỏi.
“Các vị cực khổ rồi, uống ly chocolate trước, rồi tiếp tục họp.” Đang lúc Hạ Vũ Hi đẩy ghế ra chuẩn bị đi, cửa phòng họp lúc này bị mở ra, Hàn Dĩ Chân bưng khay đi tới, mặt tươi cười khuyên mọi người nghỉ ngơi.
Không có ai biết cô rời khỏi phòng họp lúc nào, nhưng tất cả mọi người đều mỉm cười cảm kích với hành động này của Hàn Dĩ Chân, bởi vì Hạ Vũ Hi lại ngồi xuống.
“Chocalate nóng, sẽ làm cho cảm xúc của người ta trở nên tốt hơn một chút, anh nói phải không?” Hàn Dĩ Chân trước tiên liền đưa đồ uống cho Hạ Vũ Hi, Hạ Vũ Hi giơ cao lông mày, không đưa ra bình luận với lời cô nói. Ngược lại Hạ Quang Hi ở một bên mãnh liệt ăn dấm, bởi vì cô vậy mà lại phục vụ cho em họ của anh trước, mà không phải là anh vị ông chủ này.
Mọi người chen lấn lấy chocolate nóng từ trong khay, Hàn Dĩ Chân thậm chí còn chu đáo chuẩn bị cho mỗi người một thanh chocolate, mọi người ăn được thoải mái.
Căn cứ báo y học viết, chocolate giúp tâm tình người ta trở nên tốt hơn, mau ăn.
Mọi người đứng lên ăn thanh chocolate, duy chỉ có một mình Hạ Vũ Hi ưu nhã uống chocolate nóng, Hạ Quang Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-than-tinh-yeu/146518/chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.