“Em đoán anh ấy hẳn là tới tìm em.” Hàn Dĩ Chân lại nói, mà bà chủ hiển nhiên đã mất đi khả năng nói chuyện, con ngươi không ngừng đảo qua đảo lại trên thân Hàn Dĩ Chân, hình như không thể tin được, mỗi sáng cô mua bữa sáng ở quán rồi bắt xe buýt đi làm mà lại là thư ký của người có tiền, ước chừng ngẩn người được vài giây mới mở miệng.
“Anh ta đẹp trai hơn trên TV.” Hơn nữa còn là quý công tử giá trị con người vài tỷ, làm người khác rất bất ngờ.
“Anh ấy thật sự không ăn ảnh lắm.” Hàn Dĩ Chân nhẹ nhàng trả lời, cũng hoài nghi dựa vào bộ dáng của Hạ Quang Hi, muốn bóp chết máy chụp hình hẳn không phải việc gì khó, nhưng rất kỳ quái, anh lại cứ cố tình không ăn ảnh, bản thân anh nhìn không tồi.
“Đây cũng là thật.” Bà chủ hồi hồn.”Nếu là đến tìm em, vậy đừng để người ta chờ lâu, nhanh đi!” Cô không hiểu giữa hai người bọn họ đã có chuyện gì, chỉ là thấy anh vẫn luôn gãi đầu, bộ dáng lúng túng đi vài bước lại lui mấy bước mà phán đoán, hai người bọn họ hẳn là có rất nhiều lời muốn nói, cô tốt nhất mau thả người.
“Nhưng còn mười phút mới một giờ.” Hàn Dĩ Chân không muốn chiếm dụng thời gian làm việc.
“Lúc này còn quan tâm thời gian? Người ta cũng tìm tới cửa rồi, còn không nhanh đi giải quyết.” Ngộ nhỡ nếu anh nghĩ quẫn trong đầu giết đến trong tiệm, lúc đó mới phiền phức.
Mặc dù bà chủ liều chết thúc giục, nhưng Hàn Dĩ Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-than-tinh-yeu/146515/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.