Đông Thành, lúc này đã là trưa ngày hôm sau, đoàn xe hộ tống A Mộng đến Chu gia đã xuất phát được mấy canh giờ. Nói là đoàn xe, thực chất chỉ có ba người, A Mộng ngồi trong xe, một phu xe già đánh ngựa, Thương Tiêu thì cưỡi con hắc mã đi bên cạnh.
Nguyên lai, đêm hôm qua A Mộng muốn cùng Thương Tiêu cưỡi ngựa đến Chu gia nhưng kế mẫu của nàng kịch liệt phản đối. Bà cho rằng nàng là đại tiểu thư khuê các, không thể nào lại dõng dạc phóng ngựa ngoài đường lớn, làm như vậy sẽ bị người ta đánh giá nhân phẩm. Quan điểm này của kế mẫu nàng được tất cả mọi người đồng tình, cuối cùng A Mộng chỉ có thể nghe theo. Bất quá, nàng vẫn kì kèo chuyện mang theo quá nhiều bảo tiêu, giảm tới giảm lui, rốt cuộc chỉ còn ba người bọn họ.
A Mộng trong lòng vô cùng đắc ý, nàng còn dự định trên đường đến Tây Thành sẽ cho xe phu rời đi, bản thân sẽ cùng Thương Tiêu rong rủi trên lưng ngựa, số ngày dư ra theo tính toán so với đi xe ngựa sẽ dùng du sơn ngoạn thủy, khi nào đến Tây Thành nàng lại thuê một chiếc xe ngựa khác để đến Chu gia cho hợp lệ là xong.
Nghĩ đến chuyện ngày, A Mộng có phần mong chờ, ngồi mãi trong xe đợi cho xe đi xa Đông Thành mà lòng nôn nóng không nhịn được.
Nói đoạn A Mộng vén rèm cửa sổ xe, nhìn thấy Thương Tiêu đang lẵng lặng cưỡi ngựa đi bên cạnh, nàng định gọi, nhưng vừa thấy hắn nhìn qua liền giận dỗi kéo rèm xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-su-phu/97380/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.