"Sư phụ, lần này do ta lỡ tay a".
"A Mộng, lần này mông mi sẽ nở hoa"
"A, sư phụ, đồ nhi biết lỗi rồi, sư phụ ngủ ngon, đồ nhi về phòng tự quay mặt vào tường".
"Đứng lại đó cho ta".
"Sư phụ, người ta biết lỗi rồi mà".
Thương Tiêu tức giận, tung cửa sổ bay ra, ý định rõ ràng muốn đánh cho A Mộng thêm một trận nữa. Nhưng A Mộng xưa nay chưa từng đứng im chịu trận bao giờ, thấy sư phụ bay ra, nàng cũng tức khắc vận dụng cước bộ, phi thân bay đi.
"A Mộng, đứng lại cho ta?".
"Sư phụ, người không giận, ta đương nhiên đứng lại".
"Ba cái bình cổ của ta, không giận được sao?".
"Hay thế này nha sư phụ, người về phòng ngủ một giấc, sớm mai hãy giận tiếp, được không?".
"Giận cũng có thể dời lại được sao, hừ".
"Đương nhiên là được, không tin sư phụ thử xem".
"A Mộng, mi còn dám xàm ngôn, mau đứng lại cho ta?"
Dưới ánh trăng, hai thân ảnh bám đuổi nhau, vòng qua các dãy hành lang, lướt qua hoa viện, trà viện, cả hai đều sử dụng cùng một loại cước bộ, chỉ khác là nội lực người sau hơn hẳn người trước nên khoảng cách dần bị rút ngắn.
"A Mộng, mi đừng hòng chạy thoát".
"A, sư phụ, tuy người ta là đệ tử của người, nhưng nói sao thì cũng là một nữ nhân xinh đẹp, người nỡ lòng đối xử với người ta như vậy sao?".
"Ngươi có là tiên nữ thì tối nay mông cũng nở hoa".
"Sư phụ, người thật thô lỗ".
A Mộng tức giận quát lên.
Thương Tiêu chẳng thèm bận tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-su-phu/97371/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.