Lương Hạ nhếch môi, nở nụ cười tương tự: "Nhìn chị ra vẻ đoan trang mà tôi thấy mệt thay cho chị đấy. Thôi tôi không qua đó đâu, tôi sợ ngồi chung với các người lâu quá sẽ bị khó tiêu."
Mặt Nam Viên biến sắc, cô ta sợ nhất là là miệng mồm không có chừng mực của Lương Hạ, cái gì cũng nói cho được. Cô ta chẳng buồn nói mấy câu lấp liếm cho qua chuyện nữa mà vội vàng kéo Thị Minh Nghiên đi ngay, mặc cho Thị Minh Nghiên còn đang hậm hực.
Lương Hạ chớp mắt, thì thầm với chính mình: "Cheers!" Tiếc là ly rượu của Thi hoa khôi không tạt về phía mình, không thì mình đã có cớ đi khỏi đây rồi, bây giờ biết làm thế nào đây? Chẳng lẽ cứ ngồi mãi ở đây như một con ngốc.
Người đàn ông có đôi mắt hoa đào cũng đồng thanh nói "cheers" với người trong màn hình, sau đó uống cạn ly vang đỏ.
Người đàn ông bên cạnh khế cau mày, một lần nữa lên tiếng nhận xét: "Yêu nữ!"
Cách nói năng, cử chi, hành vi dù có thanh nhã đấy nhưng lại càn rỡ quá mức, người như vậy hoàn toàn không phải hình mẫu anh muốn lựa chọn.
Người đàn ông mắt hoa đào không đồng ý với quan điểm của anh: "Vậy mới tốt chứ, mấy cô nàng kia toàn những người miệng nam mô bụng bồ dao gằm, nghìn người như một, trông mà chán ngấy, người đẹp rực của như cô em kia mói thú vị. Tất nhiên, Tiêu Yến Thầm à, ông thích phụ nữ dịu dàng hiền thục thì tôi cũng không cản. Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-ong-chu-tuoi-bam/2438226/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.