"Em chỉ nói..." Cô ngừng một chút, giọng điệu sáng lên. "Thừa Hạo, khi đã có một khoảng cách trong xã hội, lòng tham ăn mòn tâm trí của mọi người. Mọi người ở cả hai phía của khoảng cách đó luôn muốn nhiều hơn những gì họ có, điều đó khiến chúng ta trở nên xa nhau hơn. Nghĩ về nó theo một cách khác, em thích anh, anh thích vợ mình còn Diệu Linh lại muốn một thứ ở anh."
"Ý của cô là gì?"
Ngô Huyền Sương liếc nhìn xuống tờ giấy bên cạnh sau đó đẩy nó qua cho anh. "Em hy vọng khoảng cách tồn tại trong xã hội không tồn tại giữa anh và vợ anh. Em cũng hy vọng, cuộc hôn nhân của anh sẽ hạnh phúc, anh sẽ không phải mang theo mũi tên trong trái tim như em." Nhìn thấy vẻ mặt không vui nhưng phòng thủ ngày càng tăng trên khuôn mặt anh, cô nói thêm. "Em nói chân thành đấy, Thừa Hạo." Liếc nhìn một lần nữa vào những tờ giấy, cô nói tiếp. "Nếu anh biết những tờ giấy này có ý nghĩa gì, hãy tha thứ cho em vì ngày hôm nay. Và nếu anh không thể làm như vậy, em hy vọng anh có thể tìm ra cách để được bình yên."
Ngô Huyền Sương rời đi mà không hề chạm vào khay thức ăn của mình. Những tờ giấy mà cô để lại cho anh ăn mòn sự tò mò của anh, anh khao khát lật chúng lại để xem những thứ gì trên đó, liệu chúng có tạo ra sự khác biệt trong cuộc sống của anh hay không. Vì vậy anh ăn trước sau đó mang tờ giấy lên văn phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437891/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.