"Diệu Linh." Cô nghe thấy anh gọi tên mình, đôi môi anh di chuyển xuống để cần nhẹ vào vai cô, làn da của cô. Khi anh rút môi ra, một lần nữa Lý Diệu Linh cảm thấy một cái gì đó sâu sắc đỉnh cao trong cô. Một cơn nóng tuôn ra buộc hai chân cô phải vòng quanh anh, móng tay cô cào nhẹ lên lưng anh.
Như thể để thỏa mãn nhu cầu, Trịnh Thừa Hạo tiếp tục chuyển động chậm rãi, sâu sắc, cho đến khi sự kiểm soát của anh bắt đầu mờ dần và tốc độ của anh tăng lên dữ dội. Một phút sau khi đạt đến đỉnh cao, anh lăn ra giường, kiệt sức.
"Anh yêu em." Một lát sau, anh thì thầm, vùi mặt vào vai cô. "Anh yêu em, Diệu Linh."
Lý Diệu Linh dành phần còn lại của ngày để nghỉ ngơi và cảm nhận trái tim anh đập thình thịch bên tai cô. Họ nép vào nhau, lảng nghe tiếng sóng vỗ ầm ï bên ngoài rồi ngủ thϊếp đi lúc nào không hay.
Ngày hôm sau, cô ngồi trên sàn nhà gấp bộ đồ ngủ mà cô đã bỏ quên đêm qua khi họ làʍ t̠ìиɦ. Cô vẫn cảm thấy mọi thứ như một giấc mơ mờ sương, cô không thể quên được.
Trái tim cô vẫn đập mạnh như thể Trịnh Thừa Hạo đang áp môi mình vào các bộ phận trên cơ thể cô mà cô không bao giờ tưởng tượng được rằng sẽ có người chạm vào. Nhưng anh đang ở trong phòng tắm. Những gợi ý về sự lo lằng tràn ngập cô. Cô nên hành động như thế nào khi anh bước ra và bắt đầu trên con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437885/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.