"Sao con lại đứng?" Một người trong số họ hỏi với giọng điệu sắc bén. "Ngồi đi."
"Vâng..." Lúng túng gật đầu, Lý Diệu Linh rụt rè ngồi xuống, hai tay đặt trên đùi. Đôi mắt cô nhìn khắp căn phòng vì cô không biết phải nhìn vào đâu. Cô sợ rằng nếu cô chạm phải một trong những con mắt ở đây, họ sẽ coi đó là một loại xúc phạm.
"Xin lỗi vì đã để mọi người chờ." Mẹ cô nói bước vào phòng khách với một khay đầy những tách trà. Khi bà đặt những tách trà lên bàn trước mặt mọi người, Lý Diệu Linh nghĩ rằng bà trông giống một người giúp việc hơn là chủ của ngôi nhà này. Đó là một điều đáng xấu hổ.
Lý Diệu Linh không chắc mình cảm thấy như thế nào về điều đó. Không làm gì cả, cô vẫn ở đó, dán chặt mông vào chỗ ngồi của mình với cảm giác tội lỗi và thương hại. Cô nhớ lại Trịnh Thừa Hạo từng nói răng dì của anh và mẹ của họ bằng tuổi nhau nhưng Mã Tuệ Đồng trông vượt quá tuổi so với người dì sang chảnh. Lý Diệu Linh cũng thấy vậy.
"Có đồ ăn nhẹ kèm theo không?" Một người phụ nữ khác. có mái tóc nhuộm màu nâu sẵm, gợi ý.
"Tại sao cô không nấu một vài món ngon cho chúng tôi thưởng thức?" Đỗ Hạ Xuyến - dì của Trịnh Thừa Hạo - nói thêm.
"Tất nhiên rồi." Mẹ cô ngoan ngoãn gật đầu rồi đứng dậy rời đi. Trong vòng chưa đầy năm giây, tất cả những người phụ nữ đều quay sang đặt mắt vào Lý Diệu Linh như thể cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437869/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.