"Cho dù ba và anh chưa bao giờ thân thiết, nhưng ông ấy là ba anh”" Trịnh Thừa Hạo nói. "Anh có thể không đồng ý với cách làm của ông ấy nhưng ông ấy luôn làm mọi thứ trong khi nghĩ về anh. Ba ít khi nào ở bên cạnh anh dù cho anh cần ông ấy đi chăng nữa nhưng ba luôn cho anh mọi thứ anh cần, luôn đảm bảo anh có được điều tốt nhất. Nếu không phải vì ông ấy, anh sẽ không ở đây, với em. Chỉ cần có em kề bên, anh tin răng mình sẽ làm được."
"Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua chuyện đau buồn này." Lý Diệu Linh đồng ý, vỗ nhẹ vào lưng anh. Sau đó, cô nhìn vào mắt anh, ngón tay cái lướt qua má anh một cách trìu mến. "Vậy, chồng thân yêu, bữa sáng của em đâu?"
Anh bật ra một tiếng cười ngắn trước khi nói. "Đợi một chút." Anh bước đến bàn, mang khay thức ăn qua và đặt nó xuống trước mặt cô. "Nó vẫn còn nóng. Mẹ vừa mới làm đó."
Anh bắt gặp cách Lý Diệu Linh hơi do dự, nhìn vào biểu hiện của cô quan tâm liệu thức ăn có hợp với khẩu vị của cô hay không.
"Sao vậy?" Anh hỏi.
"Không có gì." Cô lắc đầu, cầm chén súp lên. Cô do dự một lần nữa khiến anh bối rối sâu hơn về lý do tại sao cô lại hành động như vậy. Lý Diệu Linh không liếc nhìn anh hay bất cứ nơi nào khác trong vài giây đó trước khi đưa muỗng súp. lên miệng và nuốt nó xuống. Những giây chờ đợi sự im lặng của cô khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437859/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.