Quá tự ti, cô không thể nhìn anh, dù là nhìn trộm cũng không dám. Vì cô quá run. Cô căn môi dưới khi anh kéo cô lại gần mình hơn.
"Sau khi anh tốt nghiệp, chúng ta sẽ kết hôn." Anh nói, lời nói của anh chỉ thoảng qua bên tai cô. "Tin được không?"
"Hả?" Cô hỏi nhanh rồi lại cảm thấy như co rụt lại. "À vâng..."
"Anh không thể đợi cho đến khi em chính thức là thành viên của gia đình anh." Anh tiếp tục. "Anh nghĩ là ba thực sự rất vui khi gặp em. Vì ít nhất ông ấy sẽ ở bên cạnh con dâu của mình trong những ngày cuối đời. Em nghĩ sao?"
Lý Diệu Linh giả vờ mỉm cười. "Chắc là...
Trịnh Thừa Hạo tuôn ra niềm vui sướиɠ, từng chút hạnh phúc mà cô ước mình có thể chia sẻ với anh nhưng cô không thoải mái dù cô đã cố thử băng mọi cách có thể.
"Nó diễn ra quá nhanh, anh cũng cảm thấy có hơi kỳ lạ, phải không?" Anh hỏi. "Chỉ vài tuần trước, chúng ta bắt đầu gặp nhau. Bây giờ em đang ở đây với anh. Rất nhiều người sẽ gọi điều này là không tự nhiên, nhưng anh không nghĩ như vậy chút nào. Cả một đời không đủ thời gian để biết ai đó. Chúng ta thậm chí không hoàn toàn biết chính mình."
Khóe môi cô hơi nhếch lên trên. "Em nghĩ đó là điều khôn ngoan nhất mà anh đã nói."
"Vậy à?" Anh hỏi
Lý Diệu Linh gật đầu, lần này cô mỉm cười thực sự.
"Em đang lo lắng, phải không?" Anh hỏi.
Đôi mắt cô nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437844/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.