Sự tức giận ập đến với cô, thất vọng và nỗi thống khổ khi bị bỏ lại phía sau nhắc nhở cô tại sao cô không bao giờ tha thứ cho người mẹ đã bỏ đi. Người phụ nữ đó là lý do tại sao cuộc sống của cô rất khó khăn. Người mẹ, người mà cô tin tưởng sẽ mãi mãi là người bảo vệ duy nhất của họ, đã bỏ cuộc giữa chừng.
Năm chặt khung hình, cô tự nhủ rằng bất kể điều gì xảy ra, cô cũng sẽ không cho Lý Khắc Tiến biết về người phụ nữ đó.
"Chỉ có vậy thôi sao?" Trịnh Thừa Hạo hỏi khi nhìn vào hành lý của cô.
"Ừm. Đó là tất cả." Lý Diệu Linh trả lời, kéo chiếc vali theo sau mình và liếc nhìn chiếc hộp trên tay.
"Anh cứ nghĩ là đồ đạc của em nhiều läm." Anh sờ căm.
"Chỉ có nhiêu đó à”" Lý Diệu Linh mỉm cười, từ từ khép cửa lại. Cô đứng đó một lúc, để nghĩ rằng cô đang thực sự rời đi. Một cảm xúc kỳ lạ.
"Sao vậy?" Giọng nói của Trịnh Thừa Hạo vang lên bên tai cô, cô quay lại với một cái lắc đầu. "Đi thôi. Gia Kỳ sẽ rất phấn khích khi biết em đến sống chung với nó. Nó sẽ chào đón em với vòng tay rộng mở. Ba mẹ anh cũng đang đợi em. Mẹ anh thức dậy từ sớm nấu ăn để đãi con dâu tương lai."
Vẻ mặt của Lý Diệu Linh cứng đờ khi anh nhắc đến mẹ nhưng cô buộc phải mỉm cười để Trịnh Thừa Hạo không cảm thấy có bất cứ điều gì không ổn. Cô không muốn đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437840/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.