Bật ra một tiếng cười lớn, Ôn Minh Long đấm vào vài bạn mình. "Nếu cậu thích cô ấy, sao cậu không nói ra. Tôi ổn, thật đấy. Tôi chỉ đang cân nhắc thôi nhưng có lẽ cậu thích cô ấy hơn tôi. Tôi không phải là kiểu người sẽ đặt một cô gái vào giữa tình bạn của chúng ta, hiểu chứ. Hãy tiếp tục và hẹn hò hãy hạnh phúc nhé, Thừa Hạo. Cậu không cần phải
Trịnh Thừa Hạo bối rối nhìn lại. "Minh Long..."
"Tôi nói thật đấy" Ôn Minh Long lắc đầu, cuối cùng cũng tập trung vào khay thức ăn để trước mặt. "Tôi mừng cho cậu. Cuối cùng cậu cũng đã thích một ai đó. Tôi cứ nghĩ... cậu thích đàn ông cơ đấy, làm tôi sợ hết hồn."
Lý Diệu Linh nhìn đồng hồ trước khi đóng lò và đặt hẹn giờ. Khi chiếc bánh pizza cho lần giao hàng tiếp theo được. chín vàng đều, cô ngồi bên cạnh lò nướng, rút điện thoại ra. Vẫn chưa có tin nhắn gì từ Trịnh Thừa Hạo. Họ đã nhắn tin trước khi đi ngủ. Anh ấy rất bận rộn ở trường sao?
"Cô đang làm gì vậy?" Cô nhanh chóng nhét chiếc điện thoại trở lại túi của mình khi người quản lý cửa hàng xuất hiện.
"Không có gì." Cô nói dối. "Tôi đang rửa chén." Xóa đi khuôn mặt thất vọng, cô vặn vòi ở bồn rửa lớn. Vô số khay và chảo dính bẩn thỉu đang chờ cô rửa sạch. Vừa rửa, cô vừa nhìn vào bức tường đối diện, tự hỏi liệu đây có phải là cảm giác chờ đợi ai đó hồi âm tin nhắn trong khi hẹn hò hay không.
Rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437814/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.