Điều đầu tiên anh nghe thấy khi gặp Ôn Minh Long sau giờ học là tiếng cười lớn của anh trong khi thốt lên rằng Lý Diệu Linh đã đồng ý hẹn hò với anh.
"Cô ấy im lặng trong một phút, nên tôi cứ nghĩ cô ấy sẽ từ chối tôi." Ôn Minh Long quàng cánh tay lên vai bạn mình. "Sau đó, tôi gọi tên cô ấy một cách ấm áp trìu mến." Anh nói bằng giọng nhẹ nhàng, trầm ấm của mình. "Điều đó chắc hẳn đã thu hút sự chú ý của cô ấy. Tôi nói rồi mà, các cô gái chết vì giọng nói của tôi."
Từ bên cạnh, Trịnh Thừa Hạo cau mày nhìn Ôn Minh Long trước khi đẩy anh ra. "Mừng cho cậu. Đừng quên tôi là ân nhân của cậu đấy. Hôm nay cậu mua bữa trưa cho tôi đi."
"Tất nhiên rồi, người anh em." Ôn Minh Long quàng tay lên vai bạn mình một lần nữa. "Tôi đang có tâm trạng tốt mà. Cậu muốn ăn bao nhiêu cũng được." Mim cười rạng rỡ, anh hỏi. "Còn con gái của chủ tịch Ngô thì sao? Cậu thật sự sẽ gặp cô ấyư?"
"Ừ”" Trịnh Thừa Hạo nói. "Tôi đã nói chuyện với mẹ tôi sáng nay. Tôi có một cuộc hẹn với cô ấy vào thứ Bảy này."
"Chúc mừng cậu nha." Ôn Minh Long vỗ vai bạn. "Tôi cá là cô ấy có kinh nghiệm trong chuyện chăn gối với đàn ông." Anh nhướng mày, cười nham hiểm. "Cậu có thể trông giống như. một đứa em trai đối với cô ấy nhưng thời buổi này, phi công trẻ lái máy bay bà già là chuyện thường mà. Dù sao thì cũng chúc cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437806/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.