Cuối cùng Chấn Phong cũng phải đi làm lại sau mấy tuần nghỉ bệnh, do chân của anh vẫn chưa cưa bột nên đi lại cũng khó khăn nên không đi xe máy được. Mỗi ngày anh đi làm toàn đi xe ôm hơi bất tiện nhưng được cái lên công ty ai cũng hỏi thăm này nọ, từ một thằng chẳng có số má gì trong công ty anh đã trở thành người nổi tiếng, ai cũng biết, ai cũng hỏi thăm, để ý.
Còn Ngọc Huyền thì lâu lâu cứ qua hỏi thăm vì dù gì giờ cũng có lý do rồi đâu cần phải ngại mọi người như ngày xưa nữa. Ngày nào nàng cũng mang nào là sữa, nào là trái cây… qua chỗ Phong nói là bồi bổ, lâu lâu không có ai nàng còn nháy mắt đầy ẩn ý với anh nữa, cứ làm anh bồi hồi nhớ lại câu nói của nàng hôm ở bệnh viện.
Từ hôm đó đến hôm nay Chấn Phong vẫn chưa có cơ hội được gần gũi nàng. Ngày thứ năm thần thánh lại đến, mặc dù vẫn còn băng bột nhưng anh không thể nào chờ đợi thêm nữa. Ngày nào anh cũng chat Telegram với em dâu, dù cả hai thèm quá nhưng cả nàng và anh đều bận tối mắt tối mũi, chẳng bao giờ chat được với nàng quá hai mươi phút, toàn bị làm phiền bởi khách hàng.
Chuẩn bị mãi cho ngày thứ năm, ngày rảnh nhất, Phong đã hẹn Ngọc Huyền từ hôm trước, mới 11h trưa mà anh cứ hồi hộp như lần đầu hẹn người yêu. Lần này hơi khó khăn, anh lại phải bắt Grab qua khách sạn quen, đặt phòng từ trước, lấy phòng quen thuộc ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-em-dau-xinh-dep/380796/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.