Cuộc kích tình trôi qua sau hàng tiếng, Khương Nhã đã phải chớp mắt liên tục giữ bản thân tỉnh táo. Đêm qua cô nhớ ly rượu đó chỉ uống một ngụm, tại sao vẫn còn ảnh hưởng chứ.
Phía bên cạnh, cơ thể cao to ấm áp của Ôn Thiệu Phong không ngừng phủ lên, Khương Nhã cau mày nhấc người chậm rãi rời khỏi.
Cảm giác đau toàn thân vẫn còn hiện hữu, nhưng không vì thế mà ảnh hưởng đến bước chân. Hình như đêm qua Khương Nhã nhớ cả hai người có nói gì đó, còn có thể nói gì ngoài việc lên giường nhỉ?
Người đàn ông bên cạnh vẫn còn ngủ, ngủ rất say, vẫn gương mặt mang sắc thái của một người đứng đầu.
Dây dưa lâu như vậy cuối cùng cũng hết rồi. Khương Nhã vẫn là nên rời khỏi!
…
Lúc Ôn Thiệu Phong tỉnh lại, chỉ cảm thấy bên cạnh trống vắng, vừa đưa tay quờ một cái không cảm nhận được gì. Hai mắt lập tức mở bừng nhìn vào chỗ nằm bên cạnh, bây giờ chỉ còn lại một mảng trống không, thậm chí chút hơi ấm cũng không còn.
Ôn Thiệu Phong chậm rãi ngồi dậy, đảo mắt khắp căn phòng một lượt, không thấy động tĩnh nào tâm tư sinh ra sự khó chịu. Nhanh chóng bước xuống giường, đẩy cửa căn phòng cũng chỉ thấy mọi thứ gọn gàng, một linh tính cảm nhận rõ điều gì đó không hay.
Tủ đồ vẫn còn, quần áo vẫn còn, nhưng đồ vương vãi trên sàn lại chỉ còn lại vỏn vẹn đồ của anh.
Ôn Thiệu Phong mặc quần áo vào, điện thoại cau mày gọi thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-den-dien-dai/2792473/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.