Sáng hôm sau, Ôn Thiệu Hoàng đầu tóc rối bù, bàn tay liên tục đập cửa, mãi không mở được liền biết là bị khóa, cậu vội vàng lấy chìa khóa dự phòng mà mở ra.
Gương mặt bầu bĩnh lúc này đã bí xị, đã bảo đêm qua mẹ sẽ ngủ cùng cậu , nhưng kết quả đến sáng lại bị cướp đi mất, thật là có chút không phục.
Tay cầm con gấu đi thẳng đến phòng của cả hai, vừa định mở cửa đã có một bàn tay kéo cổ áo cậu lên cao, vừa ngoảnh đầu đã trông thấy người ba đáng ghét đã cướp mất mẹ khỏi cậu, không khỏi tức giận mà lấy con gấu bông đập vào.
“Ba thật là đáng ghét, đêm qua mẹ đã bảo sẽ ngủ cùng con, vậy mà lại bị ba lấy mất.”
Ôn Thiệu Phong hưởng trọn cú đánh từ đứa con trai, tức giận liền buông xuống.
“Để mẹ nghỉ ngơi, đêm qua đã rất mệt rồi con còn muốn làm phiền mẹ nữa sao?”
Ôn Thiệu Hoàng mặc bí xị, cậu đương nhiên hiểu những gì người ba đáng ghét đang nói, đành hậm hực xoay người mà rời đi, trong lòng không khỏi tìm cách kiếm kế để ngủ với mẹ.
Đến đêm hôm sau, lần này đã trở nên thông minh mà khoái trái cửa phòng, bàn tay liền dùng sợi dây cột chặt giữa cánh tay cậu với mẹ.
Khương Nhã nhíu mày nhìn đứa con mình làm trò này có chút nực cười,
“Sao vậy, sao con lại cột tay mẹ như thế?”
Ôn Thiệu Hoàng nói đúng tình hợp lý.
“Cột lại để nửa đêm mà không bị ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-den-dien-dai/2792436/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.