Edit: Miu
Beta: Su
Sau khi mua đồ ăn xong trở về, ba người bắt đầu phân công việc nấu cơm.
Hàn Vũ cùng Lục Trạch phụ trách ở bên cạnh rửa rau và đồ ăn, Lâm Nhụy làm chủ bếp.
Kế tiếp, chính là chứng kiến thời khắc kỳ tích…
Thẳng đến khi thịt bò xào hành, rau xà lách với tỏi đâm nhuyễn, ớt cay xào thịt, canh đậu hủ cá trích được bưng lên bàn, hai người đàn ông vẫn có chút không thể tin tưởng. Nếu không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy một mình Lâm Nhụy làm thì chỉ sợ còn tưởng rằng đây là gọi đồ ăn bên ngoài, màu sắc và hương vị đều đẹp mắt, mới chỉ nhìn qua liền muốn ăn.
“Thế nào?” Mặt Lâm Nhụy đầy mong chờ nhìn Lục Trạch cùng Hàn Vũ nếm thử.
Lục Trạch thong thả ung dung uống thử một ngụm canh, uống xong anh không nói gì, biểu tình trên mặt thập phần bình tĩnh.
Hàn Vũ đang gắp thịt bò cũng không nói gì cả.
Lâm Nhụy sốt ruột: “Các người mau nói đi? Có phải không thể ăn được không?” Bằng không thì vì cái gì mà từ trên mặt hai người các anh đều không nhìn ra được gì cả.
Nhưng tay nghề của cô thường xuyên được Tiểu Mỹ khích lệ cơ mà.
Thấy bộ dáng sốt ruột nghi hoặc của Lâm Nhụy, Hàn Vũ trước hết phá công, anh lớn tiếng bật cười: “Bảo bối, món ăn của em làm rất ngon miệng!”
Lục Trạch cũng mỉm cười, ôn nhu nói: “Ăn rất ngon.”Lâm Nhụy tức giận, cô chống nạnh chất vấn: “Vậy tại sao vừa rồi các người không nói lời nào?”
“Bởi vì không ngờ rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-dan-ong-da-co-vo/1247900/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.