Edit & Beta: Thỏ Cô Cô
Hàn Vũ không hề ngủ!
Nhận tri này làm Lâm Nhụy trong khoảng thời gian ngắn có chút hoảng loạn. Nghĩ đến việc bản thân đang môi răng giao triền với Lục Trạch, mà bàn tay Hàn Vũ lại đang đặt ở trên tiểu huyệt cô đùa bỡn, Lâm Nhụy liền cảm thấy thẹn tới mức không chịu được.
Một cô gái, hai người đàn ông...
Lâm Nhụy vội vàng kẹp chặt hai chân, thẹn thùng nói: "Không cần....."
"Không cần cái gì?"
Hàn Vũ híp mắt trực tiếp cắm ngón tay vào bên trong tiểu huyệt ướt át của cô, không nhẹ không nặng bắt đầu thọc vào rút ra.
Một trận tô ngứa giống như kiến cắn dần dần tràn lan lên từ thân dưới, cho dù Lâm Nhụy có kẹp chặt hai chân như thế nào, ngón tay của người đàn ông vẫn bất khuất không chịu buông tha như cũ, thế nên cô chỉ có thể đỏ mặt nhỏ giọng hừ hừ: "Rút nó ra ngoài... Rút ra ngoài ngô ~"
"Bảo bối, em không chuyên tâm." Trong giọng điệu của Lục Trạch bị xem nhẹ có chút bất mãn, anh há to miệng ngậm lấy môi anh đào của Lâm Nhụy, ngăn trở hết tiếng của kêu rên của cô ở trong miệng, càng thêm thâm nhập hôn sâu. Đồng thời, một đôi bàn tay to nhẹ nhàng mò vào bên trong chiếc áo ngủ hơi mỏng, tìm được đôi vú tuyết trắng cao ngất kia, sau đó phủ lên mặt trên mà vuốt ve.
Lục Trạch là tay làng chơi, mười ngón bao lại nhũ thịt, móng tay thỉnh thoảng xẻo cọ hai viên núm vú trên quầng vú, Lâm Nhụy chỉ chốc lát sau đã bị xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-dan-ong-da-co-vo/1247894/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.