Chương trước
Chương sau
Edit & Beta: Su Bà Bà
Một tuần sau.
Lâm Nhụy lúc ấy nói với chính bản thân rằng không định ở bên bất luận kẻ nào, hiện tại chỉ nghĩ nói một lời.
Ân... Thật thơm.
Lúc này, cô đang cùng Hàn Vũ nằm ở trên ghế nằm nơi bãi biển đảo Phổ Cát, thoải mái phơi nắng mặt trời.
Cách đó không xa là nước biển xanh thẳm mênh mông vô bờ, sóng nước dưới ánh nắng chiếu xuống trở nên lóng lánh giống như phỉ thúy màu xanh biếc, bọt sóng màu trắng quay cuồng ập vào bờ từng đợt từng đợt một, tựa như một bức tranh sơn dầu mỹ lệ.
Hưởng thụ gió biển thổi quét, cả người Lâm Nhụy cũng trở nên lười biếng, đều sắp ngủ thiếp đi rồi.
"Tối nay chúng ta đi đâu?" Cô nằm bò hỏi Hàn Vũ đồng dạng cũng lười biếng ở bên cạnh.
Lúc trước, sau khi chia tay với Phó Duẫn Thừa, vốn dĩ định phủi sạch quan hệ với Hàn Vũ luôn, ai ngờ rằng thằng nhãi Hàn Vũ này chết sống không đồng ý, nói cái gì mà Lâm Nhụy đã đồng ý làm bạn gái anh rồi, thế cho nên không thể đổi ý. Hàn Vũ còn nói muốn dẫn Lâm Nhụy đi du lịch thả lỏng tâm hồn, tiếp đó trực tiếp chọn ngày đào Lâm Nhụy ra từ trong ổ chăn rồi đóng gói mang lên máy bay.
Vé máy bay, hộ chiếu, địa điểm du lịch, đã sớm bị Hàn Vũ chuẩn bị kỹ từ trước.
Lâm Nhụy lúc này muốn đổi ý cũng đã chậm, trùng hợp là cũng đã đến kỳ nghỉ đông, thế cho nên cô mới để mọi chuyện tới đâu thì hay tới đó.
Nhìn ra được, Hàn Vũ đã vì hành trình lần này mà chuẩn bị rất nhiều, mang cô lặn xuống đáy biển uy thức ăn cho cá, đi lướt sóng, đi chơi rất nhiều trò mà Lâm Nhụy trước kia chưa tiếp xúc qua, cũng nếm được rất nhiều mỹ thực.
Chỉ mới mấy ngày ngắn ngủn, Lâm Nhụy cảm giác bản thân đã béo lên vài cân, đương nhiên, tâm tình cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
Quả nhiên, khi tâm tình không tốt, du lịch cùng mỹ thực là những thứ có thể giải quyết vấn đề nhất.
Cô chỉ cần cái gì cũng không cần nghĩ mà đi theo Hàn Vũ là tốt rồi, Hàn Vũ đều sẽ vì cô mà chuẩn bị mọi thứ.
Ân, đột nhiên phát hiện Hàn Vũ kỳ thật cũng rất đáng tin cậy.
Nghĩ đến tối hôm qua, hai người đi Huyễn Kỳ nhạc viên nhìn đến những màn biểu diễn xuất sắc đó, còn có mỹ thực đặc sắc, Lâm Nhụy không khỏi lại thêm nhiều một tia chờ mong vào điểm đến tối nay.
Hàn Vũ thấy Lâm Nhụy bày ra bộ dáng bảo bảo ngoan ngoãn tò mò thì cong cong môi.
Đây tuyệt đối là lúc Lâm Nhụy biểu lộ sự ỷ lại và vẻ ngoan ngoãn nhất ở trước mặt anh.
"Em là vợ của anh, đêm nay nghe theo em vậy."
"... Nói chuyện đàng hoàng." Lâm Nhụy dùng đôi con ngươi trừng mắt nhìn Hàn Vũ một cái..
Cái gì kêu đêm nay nghe theo ý cô, nói mờ ám như vậy.
Cô vẫn chưa đồng ý đâu!
Hàn Vũ ho khụ khụ, sau đó đứng đắn lên: "Bảo bối, em có chỗ nào muốn đi hay muốn chơi ở chỗ nào hay không muốn?"
Lâm Nhụy nghĩ nghĩ, hai mắt bỗng nhiên tỏa sáng: "Tôi muốn đi xem nhân yêu biểu diễn."
Nếu đã tới Thái Lan một chuyến thì làm sao có thể không đi xem chị nhân yêu a. Đã từng nhìn thấy ở trên Weibo cùng trong video, lớn lên rất xinh đẹp, ngay cả cô cũng đều có chút hâm mộ.
"Có thể."
Hàn Vũ nhìn bộ dạng nóng lòng muốn thử của Lâm Nhụy, anh đột nhiên nghĩ đến khả năng nào đó liền vội vàng nói: "Nhưng em phải đồng ý với anh một điều kiện."
"Điều kiện gì?"
"Không được sờ ngực cùng vùi đầu vào ngực người ta!"
Hàn Vũ chém đinh chặt sắt nói.
Quả nhiên, biểu tình hào hứng ở trên mặt Lâm Nhụy ngay lập tức hạ xuống: "Vì cái gì a?"
"Không vùi đầu vào ngực thì còn gì là thú vị..." Cô lẩm nhẩm lầm nhầm nói.
Là phái nữ, cô tuy rằng không phải bách hợp nhưng cũng thích những cô gái kiều kiều mềm mại a, đặc biệt là bộ ngực mềm mại kéo dài của con gái, cực kỳ thoải mái a. Dựa vào cái gì mà đàn ông đều có thể vùi đầu vào ngực con gái, còn con gái thì lại không thể a, Lâm Nhụy cũng có một giấc mộng tưởng, có một ngày có thể hạnh phúc được vùi đầu vào ngực một cô gái khác, chẳng sợ chỉ trong tích tắc cũng được. Cố tình, mộng tưởng này vẫn luôn không có cơ hội để thực hiện, ai bảo bạn thân nhà mình - bé Tiểu Mỹ lại bằng phẳng như vậy a.
Hàn Vũ co rút khóe miệng.
Vì sao con gái lại có sở thích kỳ lạ như vậy nhỉ?
Tầm mắt anh nhìn về phía chỗ nào đó của Lâm Nhụy, ý ám chỉ: "Kỳ thật... Chính em cũng có." Hơn nữa, còn to hơn so với đám nhân yêu kia.
Đến câu cuối cùng, Hàn Vũ hàm súc không hề nói ra.
Chỉ có điều là, dù anh không nói thì cũng hoàn toàn không gây trở ngại cho Lâm Nhụy nghe hiểu.
Lâm Nhụy trợn trắng mắt, nếu cô có thể vùi đầu vào ngực mình thì đã sớm làm rồi a.
Đồ lưu manh.
Nhưng mà mặc kệ Lâm Nhụy nói lời hay đến như thế nào, thái độ lần này của Hàn Vũ đều dị thường kiên quyết.
Đi thì được, nhưng không cho phép vùi đầu vào ngực nhân yêu, ngay cả sờ cũng đều không được.
"Được rồi, tôi đồng ý." Lâm Nhụy cuối cùng cũng khuất phục.
Hàn Vũ lúc này mới thở ra một hơi, sau đó thả lỏng lại.
Sớm biết rằng bảo bối muốn xem nhân yêu thì anh nhất định sẽ không mang theo cô tới đảo Phổ Cát mà là đổi một địa điểm khác.
Phải biết rằng đám nhân yêu đó vốn dĩ đều là đàn ông a, anh mới không nghĩ muốn bảo bối nhà mình tiếp xúc thân mật với mấy tên đàn ông khác.
Xem ra buổi tối còn phải trông chừng cô thật kỹ.
Suy nghĩ như vậy xong, trong lòng Hàn Vũ đột nhiên có một tia ưu thương nhàn nhạt.
Làm đàn ông, thật đúng là không dễ dàng a.
- -----
Đủ vote nên up 2c, sorry vì up muộn bởi vì edit trễ:>
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.