*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Va
Beta: Ami
Hôm nay, Phó Duẫn Thừa mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, quần tây đen, dáng người thon dài, anh tuấn tuyệt luân.
Biểu tình trên gương mặt kia vĩnh viễn là nhàn nhạt, giống như sẽ không vì bất luận chuyện gì mà động dung.
Lại lần nữa nhìn thấy Phó Duẫn Thừa, Lâm Nhụy có loại ảo giác dường như đã trải qua mấy đời.
Không lâu trước đây, cô còn đang chua xót thống khổ vì người đàn ông này, cầu mà không được. Còn hiện tại, lại giống như đã nhận ra rất nhiều điều, đã có thể bình tĩnh đối đãi một chút.
Lúc cô nhìn chăm chú vào Phó Duẫn Thừa thì Phó Duẫn Thừa cũng đang nhìn cô.
Không ngờ rằng Lâm Nhụy sẽ chủ động tới tìm anh, anh có chút kinh ngạc.
Cô ngoan ngoãn đứng ở trước mặt anh, mi mắt cong cong, nhìn quanh rực rỡ.
Tốt đẹp đến mức làm anh vốn tưởng rằng trái tim đã bình tĩnh tịch mịch của mình lại lần nữa nổi lên gợn sóng.
Khi nghe Lâm Nhụy nói cô sinh bệnh, Phó Duẫn Thừa cả kinh, sắc mặt thay đổi.
"Bệnh gì? Nghiêm trọng không, uống thuốc chưa?"
Ý thức được ngữ khí của mình quá mức cấp bách, Phó Duẫn Thừa hơi hoãn giọng nói lại rồi do dự hỏi: "Em... Thân thể em đã khá hơn chút nào chưa?"
Những câu hỏi liên tiếp này, Lâm Nhụy cũng không biết nên trả lời câu nào.
Nhưng chung quy vẫn có một dòng cảm xúc ấm áp đang chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-dan-ong-da-co-vo/1247818/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.