*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Va
Beta: Ami
Lâm Nhụy rất muốn hỏi Phó Duẫn Thừa, những lời này vì sao không nói sớm?
Cô cũng từng ảo tưởng qua, có một ngày cô có thể đi vào trong lòng Phó Duẫn Thừa.
Nhưng mà sự thật lại là, Phó Duẫn Thừa yêu vợ mình sâu đậm, vợ chồng hai người ân ái, còn cô, chẳng qua cũng chỉ là một tiểu tam ti tiện, ý đồ dùng thân thể dụ hoặc Phó Duẫn Thừa để được quan tâm một chút.
Cô như vậy quá mức hèn mọn, cũng quá mệt mỏi.
Cũng may, cô hiện tại đã biết quay đầu lại sau khi bị lạc đường.
Hình ảnh trước mắt hết sức châm chọc.
Không khí im ắng nửa phút, Lâm Nhụy bình tĩnh mở miệng.
“Thầy biết không, thời điểm ở văn phòng nhìn thấy thầy và vợ thầy, trái tim em cũng khó chịu như vậy đấy!”
“Chỉ có điều, bởi vì khó chịu lâu nên đã chết lặng, rồi sau đó sẽ tỉnh ngộ…”
“Thực xin lỗi…”
Trong lòng Phó Duẫn Thừa chua xót, anh nhớ tới bộ dáng thiên y bách thuận lúc trước, mỗi lần cô đối mặt với anh, ánh mắt yêu say đắm và hâm mộ kia, chỉ tiếc, chờ anh thực sự hiểu được, cảnh vật đã thay đổi.
Anh còn có thể nói cái gì đây, anh đã có gia đình, có vợ, cái gì cũng không thể cho cô.
Đối với vợ, chính anh không làm tốt trách nhiệm của một người chồng, đối với Lâm Nhụy, anh đã làm thương tổn đến tình cảm chân thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-dan-ong-da-co-vo/1247807/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.