Edit: Va
Beta: Minh + Su
Sao lại có người như vậy ở trên đời cơ chứ?
Lâm Nhụy kêu lên một tiếng, nội tâm bởi vì áp lực mà mãnh liệt liên tưởng tới tình triều, suy nghĩ bắt đầu trở nên tán loạn…
Rõ ràng người này mặt ngoài thoạt nhìn có vẻ là đang nghiêm túc ca hát, thế nhưng lại còn trộm luồn tay vào trong váy của cô. Tay của anh giống như một con rắn linh hoạt, lướt qua da thịt non mịn giữa hai chân đến cách lớp quần lót rồi vuốt ve chỗ bí ẩn của cô.
Mặc cho Lâm Nhụy nỗ lực tập trung tinh thần như thế nào thì cái tay đó vẫn cứ giống như là mọc lên ở giữa hai chân cô, không hề có ý muốn rút ra. Đã thế lại còn không ngừng quấy rầy chỗ mẫn cảm của cô, làm hại cô phải nỗ lực kẹp chặt hai chân.
Cô không ngờ rằng Hàn Vũ lại có thể to gan đến như vậy, còn dám làm trò thế này ở trước mặt nhiều người.
Liếc mắt nhìn Hàn Vũ ngồi bên cạnh. Anh đang cầm microphone ca hát, sườn mặt đối diện với cô, một bộ dáng vô tội giống như cái tay kia vốn không phải là của anh.
Đúng là một diễn viên thực thụ. Với kỹ thuật diễn này mà không được nhận giải thưởng Oscar thì thật sự là đáng tiếc.
Lâm Nhụy không thể không cảm thán.
Cũng may, cô chọn ngồi ở chỗ trong góc nên ánh đèn cũng tối mờ không rõ. Mấy người ngồi ở bên kia vẫn cứ chơi đùa vui vẻ và cũng không có người nào chú ý tới chuyện đang xảy ra ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-dan-ong-da-co-vo/1247779/chuong-47-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.