Edit & Beta: Ami Cuteo ><
Lâm Nhuỵ tùy tay vớt một cái khối bọt biển vuông lên thưởng thức, sa đó vứt bọt biển lên xong lại ném xuống rồi chụp nó. Cô cứ lặp đi lặp lại động tác đó tựa như vui chơi không biết mệt.
Có lẽ là chỗ này này quá mức thoải mái nên Tiểu Mỹ nằm bên tay phải đã phát ra tiếng ngáy rất nhỏ, cô bạn đã ngủ.
Đây đúng là đều Lâm Nhuỵ muốn.
Tay cô hơi hơi nhoáng lên, cũng không biết là cố ý hay vô tình mà khối bọt biển vuông trong tay bay vút lên rồi rơi xuống ngay đúng phía bên trái và cách rất gần đứa bé trai.
Lâm Nhuỵ cong cong môi.
“Nhóc con, có thể đưa khối bọt biển đó qua đây giúp chị không?” Cô ôn nhu nói với bé trai.
Bé trai đang chơi đùa một mình. Nhìn sơ qua thì biết cậu bé tương đối thẹn thùng, không dám tiếp xúc với những bạn nhỏ khác.
Cậu bé khoảng chừng 4-5 tuổi, tuy khuôn mặt còn non nớt nhưng lại mơ hồ có thể thấy được vẻ đẹp trai anh tuấn được thừa hưởng từ ba. Chắc lúc trưởng thành sẽ rất giống ba, có thể mê đảo rất nhiều cô gái.
Nhóc con nâng khuôn mặt nhỏ lên nhìn nhìn chị gái xinh đẹp trước mặt rồi lại nhìn khối bọt biển vuông. Cậu bé có chút do dự.
Lâm Nhuỵ vẫn duy trì tươi cười ôn nhu như cũ trên mặt. Cô thậm chí còn duỗi tay tới trước mặt cậu bé và chờ đợi.
“Giúp chị không được sao?”
Có lẽ là vẻ thiện ý của Lâm Nhuỵ làm cậu bé thu hồi đề phòng, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-dan-ong-da-co-vo/1247732/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.