Chương trước
Chương sau
Nhậm Hi Văn đau lòng ôm chặt lấy hắn, người đàn ông này làm sao cô có thể không yêu thương hắn cho được đây.
Đôi bàn tay to lớn của hắn, khẽ lau đi giọt nước mắt nóng hổi lăn trên gò má cô.
- Tiểu Văn, anh ở đây...đừng khóc…anh sẽ đau lòng.
Hắn áp môi lên trán cô, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng tựa mây bay. Thân thể của cô cũng gầy hơn lúc trước, đôi mắt cũng sưng đỏ, Nhậm Duật Thiên đáng chết đã cướp cô khỏi tay hắn thì phải chăm lo cho cô thật tốt chứ?
Hành động dịu dàng chạm đến trái tim nhỏ bé của Nhậm Hi Văn, cô ngưng khóc, gương mặt nhỏ nhắn dụi dụi vào lồng ngực hắn.
Một lần nữa được trở về lồng ngực ấm áp mang mùi hương của hắn, Nhậm Hi Văn mới sâu sắc cảm nhận được người đàn ông này đã ăn sâu vào trong xương cốt của mình, khiến một người cao ngạo như cô phải hai tay đem bản thân mình giao cho hắn.
- Anh định cho em đứng ngoài này luôn hay sao?
Cao Lãng dùng ánh mắt ái ngại nhìn cô, không phải hắn không muốn cho cô vào nhưng bên trong cực kì bừa bộn, chỉ sợ Nhậm Hi Văn lại chê hắn thôi.
- Bên trong...đã hơn một tuần anh chưa dọn dẹp.
- Em giúp anh.
Nhậm Hi Văn cũng chỉ biết lắc đầu hết cách, nếu cô đoán không lầm thì bên trong chắc chắn toàn là bia rượu nằm rãi rác khắp căn nhà, chỉ cần ngửi mùi bia trên cơ thể hắn thì cô đã ngay lập tức biết được đáp án.
Cao Lãng gãi đầu, nhích sang một bên nhường đường cho Nhậm Hi Văn vào trong. Khoảng thời gian qua, hắn đã cho người làm nghỉ phép tất cả, nên cũng không ai giúp hắn dọn dẹp. Cao Lãng đợi cô bước vào rồi cẩn thận đóng lại cánh cửa, hắn cúi xuống nhặt vỏ lon bia vứt vào thùng rác bên cạnh.
- Chỉ...chỉ hơi bừa bộn thôi.
Nhậm Hi Văn nhìn đống bia lon nằm la liệt trên sàn nhà, hốc mắt lại dần nóng lên
Người đàn này trong mười ngày qua chắc đã uống bia thay cơm, nghĩ đến đây một trận đau lòng lại dâng lên trong.
Cô cúi người xuống nhặt từng lon bia bỏ vào sọt rác, nhặt đến đâu, nước mắt cô lại rơi đến đó.
Cao Lãng giúp cô dọn dẹp, nhưng rồi lại thấy cô gái nhỏ của hắn đang vì hắn mà đau lòng đến không cầm cự được nước mắt.
- Chỉ là vài lon thôi, không chết được.
Hắn tiến đếm ôm siết chắt lấy cơ thể không ngừng run rẩy của cô, thâm tình thổ lộ.
- Bởi vì anh vẫn còn chờ đợi cái gật đầu từ một người, một người mà anh rất yêu, một người có thể khiến anh rung động ngay từ cái nhìn đầu tiên, và cô gái đó không ai khác chính là em đó Nhậm Hi Văn.
Nhậm Hi Văn cảm động đến mức không thốt lên được bất kỳ lời nào, cô biết Cao Lãng có tình cảm với mình, nhưng cô lai lại không ngờ đến hóa ra phần tình cảm đó lại có thề sâu đậm đến mức độ này.
Nhậm Hi Văn kiễng chân ngọt ngào hôn lên đôi môi hắn, Cao Lãng cũng rất phối hợp mà nhắm mắt lại như muốn tận hưởng khoảng khắc hạnh phúc mà hắn đã mong chờ từ rất lâu.
Nhậm Hi Văn, hãy tin anh, nhất định anh sẽ thuyết phục được bọn họ, nhất định sẽ chứng minh cho tất cả bọn họ biết rằng anh yêu em và chỉ duy nhất một mình em.
Cao Lãng đặt hờ bàn tay trên eo cô, trong cơ thể hắn vẫn còn men rượu đọng lại từ sáng hôm nay.
Giờ phút này, Cao Lãng lại cảm thấy cô gái nhỏ của hắn thật mê người và trong đầu hắn đã có ý định muốn chiếm giũ lấy cô cho riêng mình.
Hắn cúi người tham lam hít trọn mùi hương trên cơ thể cô. Bàn tay từ eo dần dần di chuyển lên xoa nắn đôi gò bòng đang được ngăn cách bời một chiếc đầm hai dây mỏng.
- Lãng
Nhậm Hi Văn choàng tay ôm cổ hắn, hai mắt rất nhanh đã được bao phủ bởi một tầng sương mỏng.
Cao Lãng ngưng lại động tác, hắn cúi người bế thóc cô đi lên trên phòng ngủ, tuy rằng hiện tại hắn rất muốn ăn cô nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên của bọn họ, hắn muốn tất cả phải được diễn ra một cách thật hoàn hảo.
Hắn đá văng cửa phòng, nhẹ nhàng đặt cô nằm lên trên chiếc giường lớn.
Nhậm Hi Văn khó hiếu đưa mắt nhìn Cao Lãng, hắn thấy thế liền mỉm cười gõ nhẹ lên trán cô.
- Bảo bối, người đàn ông của em phải đi tắm rửa trước, em chịu ủy khuất ở ngoài đây một lát, chờ ông xã trở ra sẽ dùng hết sức để thỏa mãn em.
Nhậm Hi Văn đỏ mặt nhìn hắn, người đàn ông này từ khi nào lại trở nê không đứng đắn đế như thế. Cao Lãng nhìn cô gái nhỏ thẹn thùng mà toàn thân hắn lại trở nên ngứa ngáy.
Cúi người hôn nhẹ lên môi cô một lát, hắn không thể nhịn nổi nữa liền vội vã bước vào trong phòng tắm.
Cánh của phòng vệ sinh đóng lại, Nhậm Hi Văn mới bật người ngồi dậy đưa mắt quan sát căn phòng của hắn.
Đến bây giờ cô mới phát hiện, xung quanh căn phòng được treo đầy bởi những tấm ảnh của cô, những lúc cô giận dỗi, những lúc cô tươi cười và đặc biệt nhất là khi cô nhào vào lồng ngực hắn để làm nũng, giờ đây tất cả đề đã được phơi bày ra trước mắt cô.
Có lẽ những ngay qua Cao Lãng đều nhìn vào những bức ảnh này mà nhới đến những lúc vui vẻ mà bọn họ đã ở cùng với nhau. Nghĩ đến đây hốc mắt của cô lại phiếm hồng.
Chuyện Nhậm Duật Thiên đã hứa với cô thì anh cũng cố gắng hết khả năng, bằng chúng là thông qua nhửng gì ông nội Nhậm nói trong điện thoại ngày hôm qua, cô thấy thái độ của ông không còn kiên quyết như lúc đầu nhưng cũng không hẳn là đồng ý.
Cô trở về giường hướng mắt nhìn cánh của phòng tắm đang được khép chặt lại, bên trong không ngừng truyền ra tiếng nước chảy khiến trong lòng cô lại cảm thấy rạo rực lạ thường.
Không phải người ta thường nói lần đầu tiên sẽ rất đau và rất ngượng ngùng hay sao? Nhưng tại sao cô lại không có lấy một chút lo sợ, thậm chí có thể nói là chờ mong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.