Tôi và Lâm Dung quần nhau hơn một tiếng mới kết thúc. Tắm xong, Lâm Dung nằm trên giường kéo tôi vào lòng vuốt ve mặt tôi.
Ánh trăng ngoài cửa sổ rất lạnh, khi chiếu vào phòng ngủ lại trở nên ấm áp. Tôi nằm trong vòng tay Lâm Dung, bỏ qua vụ giới tính, thoải mái tận hưởng khoảnh khắc bản thân được dựa dẫm vào ai đó này.
Tôi rụt người trong lòng Lâm Dung, anh ôm chặt tôi từ phía sau, khẽ nói sau tai tôi: “Xứng đáng.”
“Cái gì xứng đáng?”
Lâm Dung cười đáp: “Tất cả.”
Tôi hít mũi, sau đó quay lại vắt cả tay lẫn chân lên người anh như thể quấn lấy chiếc gối ôm hình người vậy.
“Ngủ nhanh lên.”
“Vâng thưa bà xã đại nhân.”
“…”
Hôm sau tôi thức dậy trong mùi thơm của thức ăn. Tôi mặc quần ngủ, nhìn đồng hồ thấy vừa đúng bảy giờ.
Tôi rón rén đi ra khỏi phòng ngủ, trông thấy Lâm Dung đang ở trong bếp nấu cơm. Anh mặc quần thể thao màu đen, thân trên phối với áo T shirt xám, nhìn bờ vai rộng, vòng eo chắc khỏe và cánh tay trần đang bưng nồi lẩu của anh, tôi bất giác muốn nuốt nước miếng.
Lúc xoay người Lâm Dung đã nhìn thấy tôi, anh cười nhẹ, thế là tôi nghe thấy tiếng mình nuốt nước miếng. Tôi ngắm khuôn mặt dưới tóc mái màu đen tuyền của anh, ngơ ngẩn nói: “Thơm ghê.”
Lâm Dung đặt bánh bao chiên xong xuống bàn trà kêu cái “cạch”, lúc này tôi mới hoàn hồn, thầm nghĩ mình cũng phải nuôi tóc mái mới được, đẹp trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-nhat-ky-trong-can-nha-thue/3542198/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.