Dịch: Kogi
Gió hè buổi chiều tà hiu hiu thổi, ba tuấn nam mỹ nữ phía trước sóng vai nhau bước đi, người mặc quần dài màu xám ở giữa là đàn chị, áo sơ mi trắng bên trái là Lâm Dung, còn T-shirt vàng bên phải là tôi.
Vốn dĩ tôi hẹn đàn chị cùng nhau về nhà, không ngờ chị ấy đã hẹn Lâm Dung về phòng chị ấy thảo luận tác phẩm dự thi gì đó rồi. Trông tôi thông minh sáng dạ thế này thôi chứ thực ra chỉ là một sinh viên đại học bình thường, hiểu biết của tôi về nghệ thuật còn ít hơn về toán cao cấp.
Ít tài nghệ thì thôi không nói, tất cả chỉ trông cậy vào khuôn mặt này, nhưng vậy mà lại đụng phải Lâm Dung – người đánh bại cả ưu thế duy nhất của tôi nữa.
Dọc đường đi đàn chị cứ nói về chủ đề tôi nghe không hiểu với Lâm Dung, tôi liếc trộm anh ta, hôm nay anh ta mặc quần jean xanh, áo sơ mi đơn giản, tất nhiên không phải loại sơ mi trắng thắt cà vạt khi đi phỏng vấn vào hội sinh viên mà là áo sơ mi vải đay cổ tròn phía trước dựng thẳng, phần eo hơi xẻ tà, mỗi khi gió thổi qua lại thấp thoáng thấy cạp quần của anh ta.
Tay trái anh ta xách một chiếc ba lô đen, chẳng biết đựng thứ gì nhưng trông nhẹ bẫng, chân đi kiểu giày bệt bình thường thôi nhưng nhìn rất phong cách.
Tôi cúi đầu nhìn mình, quần soóc xanh lục, áo T-shirt vàng, giày thể thao phiên bản mới nhất, chậc, trông trẻ trung hơn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-nhat-ky-trong-can-nha-thue/3430288/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.