Đông đi xuân đến một năm tốt đẹp, mở mắt nhìn ra, cỏ khô ảm đạm đã trở nên tươi tốt, cuối tháng ba tôi và Đoàn Minh Phong đi chùa Kê Minh ngắm hoa đào, lúc đó hoa đào đang nở rộ tươi đẹp, cánh hoa bay lác đác như mưa, mà em lại xui xẻo bị dị ứng.
Mà tôi thì bị ghi thù vì đã lỡ chọc em vài câu, tôi nói: "Nhìn hai cục nám đỏ này đi, giống em bé tiên đồng trong tranh tết ghê."
Mặt em ngứa ngủ không được nên cố quậy phá, tôi vừa lim dim là em lại làm tôi thức, em nói: "Em không ngủ anh cũng không được ngủ!"
Đoàn Minh Phong thật đúng là... từ khi công khai xong em liền quang minh chính đại ưỡn ngực ngẩng cao đầu làm xằng làm bậy trong nhà tôi, được nước lấn tới. Tôi thường bị em làm cho tức muốn đột quỵ, mà cứ khi em ngẩng đầu lên nhìn tôi vô tội chớp mắt:
"Sao anh lại hung dữ như vậy? Em khóc đấy."
Cục tức của tôi bị nghẹn lại không ra được, thằng ranh con đổi trắng thay đen cười hi hi gian trá hôn tôi, tôi giơ cờ trắng đầu hàng.
Dị ứng phải kiêng ăn, mặt Đoàn Minh Phong khó khăn lắm mới dưỡng lại được, chưa kịp hưởng thụ cái ấm áp của mùa xuân thì cái nắng gắt gao của mùa hè giữa tháng năm đã chiếu rọi đến Nam Kinh. Không hổ danh là một trong tứ đại lò lửa, hôm Đoàn Minh Phong tốt nghiệp tôi bỏ hết mọi lời ra tiếng vào của người ngoài chở cô đến trường em, cô đã sớm thông đồng với tôi, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-nhat-ky-cua-em-trai-toi/947110/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.