Editor: Hà Vĩ
Beta: Mạc Y Phi
Bạn bè thời đi học gặp lại nhau đương nhiên sẽ nhắc về thời còn đi học.
Kể về thời đại học của Vũ Nghị, Đỗ Vũ Khôn, Chu Đại Lâm và Ngô Tiểu Minh đều chỉ nói một chữ: “Bận.” Họ còn bổ sung: “Cậu ấy bận đến vậy mà ba chúng tôi vẫn trở thành anh em của cậu ấy, đúng thật là chân tình.” Hầu hết các buổi tụ tập ở lớp đều không đi được, hoạt động ký túc xá thì ba lần mới đi được một lần. Họ cảm thán: “Cũng không biết vì sao trong bốn năm nhàn nhã nhất cậu ấy lại bận rộn đến vậy.”
Trong lòng Tống Nhất Viện chua xót, suýt thì rơi nước mắt.
Đỗ Vũ Khôn lên tiếng: “Giờ đã biết rồi chứ?”
Chu Đại Lâm bùi ngùi: “Ừ, người với người khác nhau mà.”
Ngô Tiểu Minh uống một ngụm rượu: “Đại Vũ chịu cực khổ, cậu ấy được như ngày hôm nay cũng rất xứng đáng.”
Vũ Nghị nói: “Các cậu cũng giúp tớ không ít việc.”
“Giữa anh em với nhau nói những lời đấy làm gì.” Bốn người chạm cốc.
Đề tài chuyển sang chuyện phụ nữ.
“Chúng tớ còn tưởng người kết hôn trước sẽ là tớ và anh Lâm chứ.” Ngô Tiểu Minh cười nói, “Không ngờ lại là Đại Vũ.”
“Cậu ấy trầm tính như vậy mà lại tìm được vợ sớm nhất, chậc chậc.” Chu Đại Lâm cười, “Cũng xem như chuyện trên đời không lường trước được.”
Đỗ Vũ Khôn nhìn Tống Nhất Viện và Đại Vũ, khó tin nói: “Cậu ấy còn tìm được chị dâu xinh đẹp như vậy, Vũ Đại Nghị, cậu nói thật đi, có phải cậu cưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen/1795587/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.