Editor: Hà Vĩ
Beta: Mạc Y Phi
Tống Nhất Viện nhíu mày, lùi lại mấy bước, “Có chuyện cứ nói.”
“Mời em ăn cơm.”
“Không được.”
“Ngay cả làm bạn bè cũng không được nữa sao?”
Tống Nhất Viện thật sự muốn bóp chết anh ta, “Anh xem lại cách mời của anh đi.”
Thẩm Phong Bách buông tay, “Anh gặp Vũ Nghị trong một bữa tiệc thương mại. Anh ta dẫn theo một người phụ nữ, người đó không phải em.”
Tống Nhất Viện hỏi: “Chuyện của tôi cần anh lo chắc?”
“Anh cầm tinh con chó, được chưa?”
Tống Nhất Viện im lặng.
“Gâu.” Thẩm Phong Bách bình tĩnh ung dung, “Gâu gâu.”
“Khi nào?”
“Bốn ngày trước.”
Tống Nhất Viện nhìn như không có việc gì, phất tay, “Được rồi, tôi biết rồi.” Cô định đi.
“Này, ăn cơm.” Thẩm Phong Bách đứng phía sau cô gọi với.
Tống Nhất Viện nhíu mày, “Đã nói không ăn rồi.”
Thẩm Phong Bách uất ức đi theo sau cô: “Anh đợi em một tiếng rưỡi.”
“Tôi không bắt anh đợi.”
“Anh biết. Anh tự nguyện.” Thẩm Phong Bách đáp, “Thế nên đi ăn cơm nhé? Nói chuyện phiếm, ôn chuyện cũ, chúng ta đã rất lâu không gặp nhau rồi.”
Tống Nhất Viện bực mình, trong lòng vẫn đang nghĩ đến chuyện Vũ Nghị đi ra ngoài ăn cơm với người phụ nữ khác nên có phần tức giận, “Không ăn không ăn không ăn, Thẩm Phong Bách, anh tìm chỗ nào mát mẻ mà ngồi đi.”
Phía sau không có tiếng động.
Tống Nhất Viện quay đầu lại, Thẩm Phong Bách nhắm mắt đi theo cô.
“Anh làm gì vậy?”
“Đi theo em mà.”
“Đi theo tôi làm gì?”
“Hóng mát đấy.”
Loading...
Tống Nhất Viện cạn lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen/1795562/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.