Editor: Hà Vĩ
Beta: Mạc Y Phi
Sáng ngày hôm sau, ngoài cửa sổ ánh mặt trời rực rỡ, Tống Nhất Viện vừa mở mắt đã thấy toàn thân trần trụi, cơ ngực rắn chắc, tiếng tim đập mạnh mẽ kéo theo da thịt hơi chấn động và hơi thở nóng rực của anh. Tống Nhất Viện hoảng hốt, sau đó cô ngửa đầu, gương mặt cương nghị lộ vẻ lạnh lùng của Vũ Nghị đập vào mắt.
Dưới chăn, đùi người đàn ông kẹp chặt cô, đầu cô tựa vào cánh tay Vũ Nghị, hai người dính chặt lấy một chỗ, thậm chí Tống Nhất Viện còn cảm nhận được thứ kia của đối phương nặng nề chống lên bụng mình.
Tỉnh dậy sau đêm tân hôn đầu tiên, giây phút này Tống Nhất Viện chỉ có một cảm giác duy nhất, đó là xấu hổ.
Tối hôm qua là ban đêm tối om, không có đèn, mọi thứ mông lung, chỉ có xúc cảm, không có thị giác thế nên Tống Nhất Viện cảm thấy không bị ràng buộc, nhưng bây giờ tất cả đều rất rõ ràng, cô cực kỳ không được tự nhiên. Có một cảm giác nói không nên lời khiến cô hoảng hốt.
Đúng lúc đó, Vũ Nghị bất ngờ mở mắt.
Bốn mắt nhìn nhau.
Một đôi mắt đen sâu thẳm, không nhìn ra được cảm xúc trong đó; một đôi mắt trong trẻo mềm mại ấm áp, ánh mắt động lòng người mang theo sự lo lắng.
Một lúc lâu sau.
Tống Nhất Viện: “… Chào buổi sáng.”
Vũ Nghị: “Chào buổi sáng.”
Tống Nhất Viện chớp mắt, “Dậy nhé?”
“Được.”
Thế là trước mặt Vũ Nghị, Tống Nhất Viện giả vờ tự nhiên và bình tĩnh trở mình, trần truồng chui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen/1795556/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.