Editor: Hà Vĩ
Beta: Mạc Y Phi
Giữa trưa ngày hôm sau, Tống Nhất Viện nhận được tin nhắn WeChat của Vũ Nghị.
[Vũ Nghị]: Mẹ anh muốn ăn một bữa cơm với em.
Buổi tối Tống Nhất Viện báo lại với mẹ Tống, bà vừa mừng vừa sợ vừa nghi ngờ: “Hai ngày trước hỏi con còn khó chịu mà, bây giờ đã gặp phụ huynh rồi à?”
“Xác định quan hệ, ăn một bữa cơm, rất bình thường mà mẹ.”
Hai bên gia đình gặp mặt.
Hai người bố đều không phải là người nói nhiều, Vũ Nghị lại càng ít lời, Tống Nhất Viện cũng không nói gì cả, toàn bộ quá trình chỉ có mẹ Tống và mẹ Vũ Nghị nhiệt tình nói chuyện với nhau.
Bàn chuyện kết hôn.
Mẹ Vũ: “Nhà tân hôn đã chuẩn bị xong rồi.”
Mẹ Vũ: “Tôi không ở với hai đứa. Hai thế hệ chung sống thì thế nào cũng có mâu thuẫn. Hiện tại chúng tôi sống ở khu nhà cũ, quen biết hàng xóm láng giềng, nếu không có chuyện gì thì lập nhóm đi du lịch, thú vị lắm!”
Mẹ Vũ: “Khi nào sinh con còn tùy vào hai đứa. Đây là chuyện của hai vợ chồng nó.”
Mẹ Vũ: “Muốn kết hôn ra sao cũng tùy bọn chúng. Chúng tôi đều tôn trọng.”
Mẹ Vũ: “Chúng ta cũng đừng nói “cưới” hay “gả”, “cưới” là lấy về đây, “gả” là tiễn qua, giống như con gái là đồ vật, lấy về đây thì giống như không còn quan hệ gì với bố mẹ nữa vậy. Nói “kết hôn” là được, “kết” là hai sợi dây thừng đan lại thành một, vừa không phải lấy về đây vừa không phải tiễn qua, mà “kết” một mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen/1795554/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.