Editor: Hà Vĩ
Beta: Mạc Y Phi
Thời gian nhoáng cái đã đến buổi tối, người giữa trưa mới gặp đã ngồi lại cùng nhau.
Lúc gọi món, Tống Nhất Viện hỏi: “Bây giờ không vội chứ?”
Vũ Nghị lắc đầu.
Tống Nhất Viện chọn trứng muối gừng, trứng chiên năm vị, vịt nấu bí đao hạt ý dĩ và một suất phật nhảy tường. (1)
(1) Phật nhảy tường hay Phật khiêu tường, là một loại xúp vi cá mập trong ẩm thực Phúc Kiến. Món ăn do vị bếp trưởng nổi tiếng đồng thời là chủ của nhà hàng Tụ Xuân Viên ở Phúc Châu, Phúc Kiến là Trịnh Thuần Phát sáng chế. Trịnh Thuần Phát vốn là một đầu bếp trong phủ của một quan cấp cao ở địa phương.
Chọn đồ ăn xong, hai người ngồi đối diện nhau không nói gì.
Tống Nhất Viện bật cười, hỏi: “Với ai anh Vũ cũng không nói gì như vậy à?”
“Không phải.”
Tống Nhất Viện nghẹn lại, nhìn anh chờ lời giải thích.
Đợt nửa phút mà anh vẫn không hề giải thích.
Tống Nhất Viện có phần không dám tin: “Chỉ với tôi thôi?”
“Không phải.” Vũ Nghị nhíu mày lại, giọng nói lạnh lùng vang lên: “Đừng nói chuyện này.”
Tống Nhất Viện bối rối.
“Xin lỗi, mạo phạm rồi.”
Cô chấp nhận số phận rồi, có lẽ cô và người có cá tính như thế không thể chung đụng được.
Hai người im lặng, Tống Nhất Viện hơi nghiêng đầu ngắm cảnh đêm bên ngoài.
Cũng không biết sự im lặng này trôi qua bao lâu, người đối diện mở miệng: “Cô Tống vẫn đi xem mắt sao?”
“Vâng.”
“Có người thích hợp chưa?”
Tống Nhất Viện rất phản cảm với đề tài này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen/1795552/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.