Tình ý anh đối vớimình, căn bản là rõ rành rành, không che đậy mà lộ ra trước mặt mình, cô vì cái gì còn muốn ngu ngốc mà truy cầu tình yêu bị chính bản thân ngumuội che dấu tình yêu đây?
Khẽ vuốt ve bề mặt đồng hồ trên tay,đồng hồ này thật có thể ghi lại thời gian anh yêu cô, nhưng, trước khi ở tại đây cái này còn chưa bắt đầu ghi chép, tình yêu của bọn họ, đã sớmlặng lẽ nở rộ.
Trong sân nhà im ắng to lớn, trong đó có một bóng dáng cô tịch đi qua đi lại, bây giờ đã là ba giờ khuya vắng người.
Anh như thế này đau khổ chờ đợi một người phụ nữ, đáng giá không?
Nhìn ánh trăng trên bầu trời, trăng sáng tỏ không cách nào cho anh câu trả lời, nhưng câu trả lời này đã sớm ở trong lòng anh.
Từ khi anh có ký ức đến nay, bên cạnh anh vẫn luôn luôn có Mỹ Tiệp tồntại, ăn cơm cũng tốt, chơi đùa cũng được, thậm chí ngay cả bị mắng cũngcùng nhau, anh tin tưởng mình đời này, duyên phận cùng bất cứ người nào, cũng không có cách nào giống Mỹ Tiệp lâu dài như vậy.
Có lẽ MỹTiệp không nhớ rõ, vào lúc ước chừng 4, 5 tuổi, có một lần người nhà dẫn bọn anh ra biển chơi, anh và Mỹ Tiệp ở trên bờ cát xây tòa thành, bâygiờ nhìn lại một tòa thành có thể tầm thường đến bất ngờ, nhưng lúc đólại cảm thấy là một tòa thành lộng lẫy.
“Bách Thuần! Mình là nữhoàng, mình lệnh cho bạn làm thị vệ của mình!” Tạ Mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen-vo-truoc-xinh-dep/2168231/chuong-6-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.