“Em muốn đi đâu?” Đuôi mắt phát hiện cô muốn “bỏ chạy”, anh lập tức chặn ngang chiếm lấy eo cô.
“Thưa anh, tôi còn muốn đi làm!” Thời gian vẫn còn sớm, cô muốn về nhà đổi bộ y phục rồi đến công ty đi làm.
Cô cũng không giống anh là tổng giám đốc, nghĩ muốn lúc nào đi làm thì lúc đó đi làm a....
Ah? Vậy Lê Tĩnh Phương nơi đó làm sao bây giờ? Anh đây là tổng giám đốckhông đi làm được không? “Chẳng lẽ anh không cần tới công ty của cha Lê Tĩnh Phương đi làm sao?”
“Em đang ghen a? Giọng điệu thật làchua?” Mơ hồ nghe ra một chút vị chua, anh buồn cười mà nhíu mày, lộ ramột hàm răng trắng chế nhạo nói.
“Đâu có. Em làm gì có.” Cô phủ nhận, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không thua kém mà nhanh phiếm hồng.
“Được, được, được, em không có cũng chưa có, về phần công ty quảng cáo bênkia... Anh chuẩn bị từ chức.” Anh làm chuyện xấu ở trên vai cô mút thành một vết hồng, còn chậm rãi mà ném ra một quả lựu đạn.
“A? Đanglàm tốt tự dưng sao đòi từ chức? Hơn nữa anh từ chức, vị trí Tổng giámđốc ai làm?” Bất chấp trên vai truyền đến cảm giác tê dại, cô kinh ngạcquay đầu lại trừng anh.
“Bởi vì anh không thể bỏ mặc công ty củamình a, huống chi chồng tương lai của Tĩnh Phương có thể thay thế vị trí Tổng giám đốc”.
Bàn tay Lê Bách Thuần từ phía sau lưng chụp lênchỗ tròn đầy trước người cô, thừa dịp cô thất thần mà “trộm đào”, đôimôi ẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen-vo-truoc-xinh-dep/2168225/chuong-5-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.