“Vâng thưa cậu chủ.” Ông Hách sửng sốt một chút, rồi sau đó lập tức vui mừng mở to hai mắt.
Ông ở trong cái nhà này đợi mấy năm rồi, thấy Lê Bách Thuần luôn một mình cô đơn, trong lòng rất lo lắng về sau Bách Thuần già rồi sẽ chăm sóc bản thân thế nào, không ai hầu hạ ở bên cạnh.
Nhưng bây giờ Lê Bách Thuần lại muốn Tạ Mỹ Tiệp ngủ lại, cái này không phải đại biểu tình cảm hai người bọn họ tiến triển thuận lớn sao, buổi tối muốn ‘ừ sao, ừ sao’?
Nghĩ đến khả năng này, ông Hách không khói cảm thấy vui vẻ thay cậu chủ.
“Quản gia đợi một chút! Tôi không…”
Tình huống này chuyển biến quá nhanh, Tạ Mỹ Tiệp có ý muốn ngăn cản.
“Nhanh đi, làm trễ nãi thời gian cô ấy nghỉ ngơi, tôi lập tức lột da của ông.” Không đợi Tạ Mỹ Tiệp nói hết lời, Lê Bách Thuần lập tức lên tiếng uy hiếp ông Hách.
“Vâng thưa cậu chủ, tôi lập tức đi.”
“Ách…” Tạ Mỹ Tiệp nháy mắt không dám tin, cô gặp qua ông Hách mấy lần, lần đầu tiên thấy động tác ông nhanh nhẹn như vậy.
“Mỹ Tiệp, có muốn ngồi xuống trò chuyện với tụi anh một chút không?” Đợi ông Hách đi xong, Lê Bách Thuần lập tức hỏi.
Cô xoay người lại nhìn anh một cái, haiz, thật sự không muốn ở trước mặt đồng nghiệp anh cùng anh tranh cãi vấn đề có ở lại hay không, làm như vậy thật sự sẽ khiến cho anh mất mặt, huống chi hiện tại mình ở trên địa bàn của anh, chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen-vo-truoc-xinh-dep/2168207/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.